Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Đồng Nai , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 5
Số lượng câu trả lời 115
Điểm GP 6
Điểm SP 95

Người theo dõi (33)

Đang theo dõi (6)


Câu trả lời:

Cứ mỗi tháng một lần, bố mẹ lại thưởng cho em đi chơi ở khu vui chơi giải trí của thành phố Thái Nguyên. Đó chính là sân nhà thi đấu thể thao gần quảng trường 20/8. Tối thứ bảy ở đây rất đông vui nhộn nhịp. Rất nhiều em bé và các bạn cùng trang lứa với em được bố mẹ đưa đến đây vui chơi. Từ xa nhìn vào, khu vui chơi được bao bọc bởi lớp tường rào bằng sắt, có hai cổng. Bên trong là sân bê tông rộng được chiếu sáng bởi ánh đèn cao áp. Trong sân có rất nhiều trò chơi với những bóng đèn màu rất sặc sỡ. Bắt đầu vào cổng là những quầy hàng bán đồ chơi mà các cô bán hàng rất khéo mời chào. Những người bán bóng bay kết các quả bóng thành những chùm rất lớn,nhiều màu sắc sặc sỡ trông như khinh khí cầu. Em thích nhất là quả bóng hình chú thỏ con. Sừng sững như hai tòa lâu đài tráng lệ trong các câu chuyện cổ tích là hai cái nhà phao. Trên nhà phao được trang trí nhiều màu sắc, nhiều hình ảnh của các câu chuyện như nàng Bạch tuyết và bảy chú lùn, Ala Đanh và cây đèn thần… Em rất thích được chạy nhảy, chơi trò leo núi trên nhà phao.Tuy mệt nhưng thật là vui. Tiếp đến là hai sân đua ô tô, em cùng các bạn điều khiển cho xe rượt đuổi nhau trông như đang đua xe ô tô vậy. Ở một góc sân, các em bé ngồi chơi câu cá cùng bố mẹ, có nhiều em bé lại nhảy chồm chồm chơi trong nhà bóng đủ sắc màu. Cuối sân là hai đoàn tàu điện lấp lánh ánh đèn màu. Em rất thích làm người lái tàu và sau đầu tầu thì có rất nhiều toa tàu mà mỗi toa chỉ có một đến hai hành khách đều là các em bé . Nhiều em bé thì quây quanh chú bán kem bông, chúng đòi bố mẹ mua rồi ăn một cách ngon lành. Ở góc trái của khu vui chơi có một vòng tròn lớn gắn các chú ngựa sắt, chú thỏ hay nhiều con vật khác đẻ hành khách ngồi lên đu quay, đây là trò chơi cảm giác mạnh nên đôi lúc bố mẹ không cho em tham gia. Ngoài ra còn rất nhiêu trò chơi khác như cầu trượt, đạp xích lô,…chỗ nào cũng có rất nhiều trẻ em. Em rất thích được đến khu vui chơi. Ở đây có rất nhiều trò chơi bổ ích cho tuổi thơ. Nơi đây không chỉ cho chúng em được lạc vào thế giới cổ tích mà còn giúp chúng em tập các phản xạ nhanh nhẹn và hoạt bát, và thông qua các trò chơi bổ ích em đã học được nhiều kỹ năng sống cho mình.

Câu trả lời:

"Quê hương" – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: "ừ, chào sông nhé!". Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh "dòng sông bạc" lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.

Câu trả lời:

“Việt nam rừng vàng biển bạc”. Đó là câu nói đầy tự hào của mỗi người dân việt nam chúng ta khi nói về sự giàu có của đất nước. Nếu như biển mang lại cho ta tôm cá, cho ta vùng vây thỏa thích trên những con sóng cao mạnh mẽ thì rừng lại giống như một lá phổi xanh, như người mẹ thiên nhiên bao bọc che chở cho con người.

Ai cũng biết rằng rừng giữ một vai trò vô cùng quan trọng. Nơi cung cấp cho ta những loại lâm sản qúy như lim, sến ,táu,……….Là những vật liệu cần thiết để cất nhà dựng cửa. Để làm nên những ngôi nhà khang chang vững chãi con người đã phải cất công lặn lội đi vào những cánh rừng rộng lớn, lâu năm cưa, kéo,chở mang về. Người mẹ thiên nhiên ấy không chỉ cho ta những thân cây cao, to, vững chắc làm nguyên liệu xây dựng mà còn là nơi cung cấp chất liệu làm nên các trang giấy trắng cho các em thơ tập viết, cho học sinh ghi lại những kiến thức học tập được ở nhà trường, cho tất cả người dân trong các hoạt động học tập và trong công việc hằng ngày mỗi khi cần dùng tới giấy. Không được lấy từ đâu xa, chính là từ những cây keo được các bác nông dân hằng ngày trồng và chăm sóc trên những quả đồi xanh mượt rồi từ đó người ta khai thác và đem về các nhà máy chế biến gỗ, sau một quá trình từ những khúc gỗ khô khốc đã nhanh chóng tạo thành những trang giấy thơm làm đẹp cho đời và hàng vạn những vật dụng quen thuộc khác.


Công dụng của rừng không đơn giản chỉ có thế. Còn nhớ trước đây gia đình em khi chưa chuyển xuống thị trấn, ngôi nhà nhỏ của em vẫn còn ở cạnh một bìa rừng xanh rộng ngút ngàn, những ngày cuối tuần được nghỉ học, em vẫn thường theo mẹ vào rừng kiếm củi mang về nấu cơm. Trong rừng còn có nhiều loài hoa dại đẹp lắm, nó được gọi bằng những cái tên thật giản dị, nhưng cũng đẹp, đáng yêu như chính nó vậy. nào hoa ban, nào hoa sim, hoa muồng. Nhưng e yêu nhất loài hoa có tên là bông trăng, nhìn ban đầu nó chẳng có gì nổi bật, nhưng càng ngắm càng thấy có một sự gắn bó khó tả . Em yêu nhưng không hái nhiều, mẹ bảo hãy để hoa được tỏa sáng trong chính nơi nó ra đời và nở rộ. Trên những cây cổ thụ cao chót vót còn có cả những nhánh lan rừng trắng muốt, thuần khiết, có những bông lại rực rỡ khoác trên mình một màu vàng đậm hay hồng phấn kết hợp với giọt xương trong trẻo còn vương lại trên hoa tạo nên sắc màu lung linh mới tuyệt đẹp làm sao. Ngày ấy bố em vân làm kiểm lâm phụ trách quản lí khu rừng này, mỗi lần có việc vào rừng, khi trở về bố lại mang tặng mẹ những nhánh lan rừng trắng muốt, bố chỉ lấy lan trắng vì bố biêt mẹ yêu vô cùng cái màu trắng tinh khiết của hoa lan. Tuổi thơ em là tháng ngày gắn bó với rừng như thế. Nghĩ đến đây em càng cảm thấy yêu rừng biêt bao,với em rừng là nơi có nhiều kỉ niệm,nơi chứa đựng cả những niềm hạnh phúc nho nhỏ của gia đình em.

Trong những bài học của cô giáo em biết rừng còn quan trọng hơn khi đó là nơi những cây xanh thực hiện wá trình quang hợp, hút khí cacbonic và nhả ra khí ô xi cung cấp cho hoạt động sống của con người và nhiều loài động vật khác. Như vậy rừng giúp thanh lọc không khí điều hòa khí hậu, bảo vệ sự sống. Bởi thế khi nhận xét về vai trò của rừng người ta vẫn ví rừng chính là “lá phổi xanh của trái đất”. Không chỉ vậy rừng còn giúp chắn gió bão, ngăn sói mòn, hạn chế lũ lụt, hạn hán, lũ ống, lũ wét, chắn cát….Đặc biệt trong rừng với vô số các loài chim, loài thú qúy hiếm là khu bảo tồn thiên nhiên vô giá, cũng là nơi các nhà sinh vật học thỏa chí nghiên cứu tìm tòi các công trình khoa học. Cũng từ rừng ta tìm thấy những loài thảo dược , tạo thành những vị thuốc quan trọng rất có lợi cho sức khỏe của con người, ngoài ra các sản vật qúy hiếm cũng được lấy từ đây.

Em càng yêu và trân trọng rừng hơn khi tìm đọc những cuốn sách lịch sử mà trong đó ta không thể phủ nhận vai trò quan trọng của rừng trong suốt chặng đường lịch sử của dân tộc. Khi đất nước có chiến tranh chính rừng đã “che bộ đội ,rừng vây wân thù” bảo vệ cho các chiến sĩ cách mạng và là căn cứ kháng chiến quan trọng. Còn trong thời bình rừng trở thành những khu du lịch, cho con người tham wan nghỉ ngơi , an dưỡng và thư giãn sau những ngày lao động mệt mỏi.

Rừng đem lại những lợi ích vô cùng to lớn, thế nhưng con người đã ra sức khai thác nó, tận dụng hết mức có thể mà quên đi rằng khai thác phải đi đôi với cải tạo và tái sinh rừng. Cùng đó là nạn du canh du cư đốt rừng làm nương rẫy, chặt phá rừng bừa bãi của người dân. Còn bọn lâm tặc thì săn lung gỗ quúy ở khắp nơi, vì tiền chúng còn săn bắt các loài động vật wúy hiếm, ra sức bẫy hổ, báo hươu nai, bò tót làm chúng có nguy cơ bị tuyệt chủng. Chiến tranh và hỏa hoạn cũng đã làm mất đi một diện tích rừng khá lớn. Cứ như vậy rừng ngày một bị thu hẹp đi và những hiểm họa đáng sợ ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của con người như sạt lở, lũ lụt, lũ wét ….là khó tránh khỏi

Cô giáo vẫn dạy chúng em rằng yêu rừng thì phải biết bảo vệ rừng, lời nói phải đi đôi với hành động. chính vì thế em luôn cố gắng thực hiện những biện pháp bảo vệ rừng và môi trường sống, tuyên truyền cho mọi người thấy được vai trò của rừng và những tác hại khó lường từ nạn phá rừng gây ra. Thực tế mỗi người dân phải tự nâng cao ý thức của mình trong việc trồng và bảo vệ rừng, phải tích cực trồng cây gây rừng. khai thác lâm sản có kế hoạch đi liền với tái tạo rừng mới. Đảng và nhà nước cũng đã đưa ra các pháp lệnh cụ thể về hoạt động khai thác rừng, cùng với các tổ chức bảo vệ môi trường thế giới tổ chức nhiều phong trào bảo vệ ,ngăn chặn nạn phá rừng, phủ xanh đất trống đồi núi trọc nhằm tạo nên những khu rừng xanh mượt, lấy lại sự phong phú của rừng như xưa. Em hi vọng rằng mình có thể giúp ích thật nhiều trong các hoạt động đó và em biết trách nhiệm này không chỉ của riêng ai mà là toàn xã hội.