Văn bản ngữ văn 9

Nguyễn Nhi

Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...

a) chỉ ra trình tự lập luận

b) theo tác giả vì sao một khoảng riêng , giới hạn dành cho sự cô độc như căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn?

c) Người viết nhìn sự cô độc của tuổi mới lớn như thế nào?

d) em đối diện với sự cô đơn tuổi mới lớn như thế nào?

Nguyễn Thu Hương
2 tháng 5 2019 lúc 13:52

a. Trình tự lập luận: đưa ra một nhận định (phán đoán) rồi lí giải nó. (Đoạn văn diễn dịch)

b. Tác giả đưa ra một cách để vượt qua nỗi buồn, sự cô đơn, đó là hãy coi nó như là một căn phòng trống trong ngôi nhà -> đóng khép lại khi cần.

c. Tác giả nhìn sự cô độc của tuổi mới lớn bằng ánh mắt bình thản. Cô độc là một phần tất yếu của cuộc sống. Cần biết vượt qua nó để vươn tới những điều tích cực.

d. Ai trong đời cũng cần đối diện với sự cô đơn, cô độc. Hãy tiếp nhận điều đó bằng sự bình thản nhất.

Bình luận (1)

Các câu hỏi tương tự
Kiim Khánh
Xem chi tiết
Bùi Thị Minh Phương
Xem chi tiết
Ây zazz....zzz
Xem chi tiết
ngốc nghếch cô bé
Xem chi tiết
Lê Quang Hiếu
Xem chi tiết
My Phuong
Xem chi tiết
Phan Ngọc Anh
Xem chi tiết
tran duc huy
Xem chi tiết
nguyễn hương ly
Xem chi tiết