DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG
Quê hương đón tôi chào đời bằng dòng nước mát lành và nuôi tôi lớn lên bằng những hạt ngọc của trời. Thật tự hào biết mấy khi được là người con của mảnh đất màu mỡ này. Nơi đây đã ghi dấu bao kỉ niệm thuở ấu thơ của tôi, những buổi chiều ra chiền đê hóng mát, gối đầu lên thảm cỏ xanh mượt mà, tận hưởng cái mùi hương tinh khiết vô cùng mộc mạc của quê hương là thú vui ưa thích của tôi. Tôi cũng không quên được những ngày đi trộm ổi, những buổi ra sông bắt con tôm, con tép hay khoảng thời gian ngẩng lên bầu trời mà ước mơ về một tương lai tốt đẹp.Quê hương – tiếng gọi thân thương mà quen thuộc, quê hương nơi cho tôi những ngày ấu thơ, cho tôi hoài bão về một tâm hồn đẹp.
Quê hương có rất nhiều những hình ảnh quen thuộc và để lại những tình cảm chân thành và giá trị lớn lao dành cho cuộc sống của mỗi chúng ta, giá trị to lớn mà cuộc sống này để lại đó là sự chân thành và những tình cảm gần gũi đối với nơi mình sinh ra, đặc biệt quê hương em nổi bật với những hình ảnh cánh đồng, và dòng sông quê hương, những hình ảnh đó đã in đậm trong tâm trí và cảm xúc của mỗi người.
Quê hương có rất nhiều những hình ảnh đẹp từ những cánh đồng bạt ngàn và những cánh cò trắng thẳng cánh cò bay tất cả đều gợi tả ra những giá trị có ý nghĩa và mang lại cho con người nhiều cảm xúc ý nghĩa nhất. Những niềm tin yêu về cuộc sống và sự sống của mỗi người đều có những giá trị riêng và nó không chỉ để lại cho mỗi người những cảm xúc lớn lao và đặc biệt, cảnh vật quê hương gần gũi nó gắn bó với cuộc sống của mỗi chúng ta từng ngày, mỗi ngày đi qua đều để lại cho chúng ta cái nhìn sâu sắc nhất. Đặc biệt hình ảnh quê hương em nó nổi bật và đem lại rất nhiều những cảm xúc khó tả và không hề phôi pha trong lòng của mỗi người. Hình ảnh của dòng sông quê hương như một dòng suối mát lành đang dịu mát và chảy trong tâm hồn của em.
Quê em có dòng sông xanh mát với những lũy trên hai bên bờ và nó để lại cho em rất nhiều cảm xúc, những lúc em đi chăn trâu bên dòng sông em đã cảm nhận được rất nhiều những hình ảnh bao quanh nó, từ những cánh bèo trôi dạt trên sống, đến hình ảnh những con thuyền của những bác đang kéo chài lưới kiếm cá về để lo cho cuộc sống của gia đình, những hình ảnh đó đã để lại cho em rất nhiều những cảm xúc đặc biệt và nó như đang nở mát tâm hồn và rạo rực trong cảm xúc của mỗi người, những hình ảnh mang đậm giá trị và có ý nghĩa nhất. Hình ảnh của dòng sông quê em xanh xanh uốn lượn, và nó trải dài theo dòng nước, đôi khi nó để cho em những cảm giác rất đặc biệt và có ý nghĩa đến vô cùng giá trị và niềm tin của nó để lại mang cho em nhiều cảm xúc và giá trị nhất.
Con sông quê em nằm giữa hai bên bờ xanh biếc, với những cây cối mọc bên quanh rậm um tùm nó được so sánh giống như rừng rậm nhiệt đới, hai bên đã thể hiện được những cảnh vật gần gũi và có giá trị ý nghĩa nhất đối với cuộc sống của mỗi chúng ta, những hình ảnh giá trị đó là đưa cho em có cảm giác gần gũi và có giá trị nhiều nhất dành cho con người, những hình ảnh đó để lại cho chúng ta những cảm xúc rất đặc biệt và có nhiều ý nghĩa nhất, những hình ảnh mang lại những giá trị cho cuộc sống và ý nghĩa của mỗi người đó là cảm nhận được thi vị của cuộc sống và mỗi chúng ta đều có thể cảm nhận được tình cảm đó qua cách chúng ta sống và những tình cảm có giá trị dành cho quê hương.
Quê hương là nơi gắn bó và đã nuôi dưỡng chúng ta từ khi sinh ra và nó dang rộng vòng tay đón chúng ta vào lòng, những hình ảnh gần gũi và quen thuộc của quê hương đã thể hiện được mạnh mẽ điều đó và mang lại cho con người những ý nghĩa sâu sắc và có ý nghĩa nhất, tình cảm đó thể hiện được những niềm tin và giá trị lớn lao của mỗi người, quê hương của mỗi chúng ta đều có những hình ảnh quen thuộc và có giá trị mạnh mẽ nhất nó không chỉ làm cho cuộc sống của chúng ta được mở mang nhiều hơn mà giúp chúng ta sống tình cảm và có ý nghĩa cho cuộc sống của mình, những giá trị sống có giá trị và nó thực sự tạo nên những ý nghĩa sâu sắc khi cuộc đời của chúng ta đã trải qua và được thưởng thức những hương vị của cuộc sống đem tặng.
Dòng sông quê hương chính là biểu tượng dòng sông tâm hồn, ngoài biểu tượng đó là hình ảnh do tạo hóa tạo nên thì nó cũng mang vẻ đẹp rất lớn và vô cùng sâu sắc dành cho mỗi người giá trị của nó không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp bên ngoài mà còn có giá trị rất lớn lao cho cuộc sống của những người dân, nó đem lại nước tưới cho nông nghiệp, cung cấp nước cho mùa mang bội thu, giá trị của nó thật đáng cho chúng ta trân trọng và hiểu biết về ý nghĩa và hạnh phúc do nó đem lại. Những giá trị to lớn mà nó đem lại làm cho chúng ta được hạnh phúc và bớt đi những nhọc nhằn suy nghĩ của người nông dân Việt Nam.
Hình ảnh dòng sông quê hương luôn thấm đẫm trong tâm hồn của em, bởi nó là dòng sông của những hình ảnh gần gũi với lứa tuổi trẻ thơ của em, mà nó còn đem lại những giá trị to lớn và mạnh mẽ cho mỗi người và đặc biệt là những người dân lao động, nó làm cho mùa mang bội thu bởi đây là nguồn cung cấp nước rất quan trọng của rất nhiều vùng.
Ai cũng có một tuổi thơ để nhớ lại, để tự hào. Tuổi thơ của bạn có thể dữ dội, có thể yên bình. Riêng tôi thì có một thời thơ bé trìu mến bên dòng sông quê thân thương. Dòng sông hiền hòa, dịu êm vẫn chảy mãi không ngừng như dòng chảy cuộc đời của tôi vậy.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê nhỏ, hẻo lánh, xa xăm. Nơi có một dòng sông xanh biếc, hàng ngày vẫn tưới mát ruộng lúa, vườn cây. Dòng sông ấy đầy ấp yêu thương, nâng niu từng mái chèo, từng chiếc xuồng nhỏ ven sông.
Tôi thương từng con sóng nhỏ lăn tăn chiều lộng gió. Tôi yêu từng hàng dừa nước rợp bóng hai bên bờ. Và tôi yêu từng đám lục bình trôi bồng bềnh thả hồn theo sông nước. Một cảnh đẹp thiên nhiên thơ mộng trong ký ức của tôi về dòng sông ấy lại ùa về. Làm sao có thể quay lại những ngày xưa, ngày còn bơi xuồng qua sông để cấp bước đi trên con đường làng, con đường đến trường thuở ấy. Tôi không thể quên những ngày đi tắm sông cùng những đứa bạn trong xóm, cùng đùa vui, cùng lặn hụp dưới mé sông. Rồi còn bị cha mẹ mắng vì tắm đến trưa trời nắng chang chang. Tôi lại nhớ, những ngày mưa cùng cậu đi hái bông súng, đi giăng câu chuẩn bị cho bữa cơm chiều. Tôi nhớ làn khói trắng bay cao trên máy nhà lá lợp đơn sơ buổi chiều tà còn vương thoang thoảng trên sông. Hình ảnh đấy gieo vào lòng tôi tình cảm của một Tản Đà năm xưa, “Quê hương khuất bóng hoàng hôn, trên sông khói sóng cho buồn lòng ai”. Đấy là những ký ức tuyệt vời của tuổi thơ mà không phải đứa trẻ nào cũng có. Tôi tự hào vì mình được sinh ra ở đây, bên cạnh dòng sông thân thương ấy.
Dẫu có nhớ, có thương, có tiếc nuối thì khoảng thời gian tôi gắn bó với dòng sông quê đã trôi qua lặng lẽ và không bao giờ trở lại nữa. Nhưng tôi đã mãn nguyện vì được lớn lên, được nuôi dưỡng yêu thương từ con sông nhỏ ấy. Xin cho tôi một phút giây ngắn ngủi để gửi đến những ai đang còn nhỏ, còn thời lặn lội tắm sông hãy cứ sống hết mình, trải nghiệm hết những gì đang có. Để mai này ta có một dòng sông để yêu thương.
“Ở tận sông Hồng em có biết, quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết. Vàm Cỏ Đông, ơi Vàm Cỏ Đông”. Dòng sông từ lâu đã gắn liền với tuổi thơ, với đời người. Nếu như chàng trai trong bài thơ Vàm Cỏ Đông tự hào về con sông tuổi thơ ở Long An. Thì nơi tôi sinh ra cũng có một dòng sông như thế. Tuy không tên, không tuổi, nhưng kỷ niệm về dòng sông ấy vẫn in hằn trong trái tim tôi.
Cái Nước thân yêu, nơi tôi sinh ra có một dòng sông xanh mát. Mỗi buổi sáng sớm, trên sông thấp thoáng những mái chèo của người dân dậy sớm ra chợ bán. Những mái chèo lướt đi nhè nhẹ trên sông thật êm dịu, hiền hòa biết bao. Phía xa xa, chiếc xuồng nhỏ nhấp nhô đổ lú, tôm cá nhảy lên, rồi rơi xuống như một vũ điệu hoang dã. Ánh nắng sớm mai chiếu rọi xuống dòng sông lấp lánh, huyền ảo đẹp đến lại lùng. Tôi yêu dòng sông quê tôi không chỉ vì nó đẹp mà dòng sông ấy còn nuôi sống biết bao gia đình ven sông.
Tuổi thơ tôi gắn liền với dòng sông. Từ lúc bắt đầu biết nói, biết đi, cha mẹ thường chèo xuồng đưa cả nhà về quê ngoại chơi. Con sông ấy chính là con đường dẫn tôi về với cội nguồn. Rồi đến khi tôi bắt đầu tập bơi, tôi cũng tắm trên dòng sông ấy. Mỗi lần xuống nước, tôi cảm thấy mình được ôm ấp, nâng niu và che chở. Tôi hay sáng tạo ra các trò chơi khi còn bé, cũng lấy cảm hứng từ dòng sông trước nhà tôi. Tôi nhớ lúc ấy chơi trò rược đuổi dưới nước, trò ném sình non, trò làm xuồng máy chạy trên sông. Ôi, tôi yêu sao dòng sông quê hương, dòng sông ấy đã cho tôi có những ký ức ngọt ngào mà đến giờ này tôi vẫn bồi hồi khi nhớ lại.
Dòng sông quê tôi không rộng lắm, chừng hai chục mét nhưng đoạn đầu và đoạn cuối thì tôi không biết ở đâu. Tôi nghĩ rằng chắc nó dài lắm, ở tới chân trời đấy. Thế nhưng lúc còn thơ bé, tôi cảm nhận rằng dòng sông ấy rộng lắm, bao la lắm vì tôm cá cứ đầy ấp, chưa bao giờ vơi. Những đêm trăng, bầu trời trong trẻo, tôi nhìn xuống đáy sông và cảm thấy mình thật nhỏ bé trước lòng sông sâu hút. Một cảm giác vừa lo lắng, vừa tò mò trước lòng sông sâu thẳm. Dòng nước xanh thẳm lúc bình minh ấy, đêm nay trở nên khác hẳn lạ thường. Có những ánh hào quang kỳ lạ, khi tôi vẫy tay vào làn nước ấy. Lúc đó tôi không biết đó là gì, nhưng cực kỳ hứng thú.
Sẽ chẳng bao giờ tôi quên những kỷ niệm đẹp trên dòng sông quê hương. Dòng nước hiền hòa, có vị mằn mặn của muối, có vị ngọt của phù xa. Sẽ chẳng bao giờ có một thời tuổi thơ như thế, tắm sông, mò tôm, bắt cá, làm xuồng thả trên sông. Còn nhiều kỷ niệm khác nữa mà tôi không thể diễn tả vì nghẹn lời. “Dòng sông quê hương, hay dòng sữa mẹ hiền”. Tôi yêu quý con sông ấy vì nơi đó là cội nguồn của tôi.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
"Quê hương" – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: "ừ, chào sông nhé!". Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh "dòng sông bạc" lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.