Qua truyện ngắn Lão Hạc, Nam Cao đã nêu lên một phương pháp đúng đắn, sâu sắc khi đánh giá con người. Thái độ, tình cảm của nhân vật "tôi" đối với lão Hạc : thương lão vì lão thương con, không muốn làm phiền đến người khác khi lão chết. Thái độ đó thay đổi theo từng tình huống. Để rồi, tác giả kết luận rằng: "Cuộc đời quả thật cứ ngày một thêm đáng buồn". Chi tiết lão Hạc xin bả chó của Binh Tư có một vị trí nghệ thuật quan trọng. Nó chứng tỏ ông lão giàu lòng thường là lòng tự trọng đã đi đến quyết định cuối cùng. Nó có ý nghĩa "đánh lừa " - chuyển ý nghĩa tốt đẹp của ông giáo và người đọc về lão Hạc sang một hướng trái ngược. Tác giả đã đưa ra nhận định đúng đăn: "Cần phải đặt mình vào hoàn cảnh và vị trí của người khác để hiểu, cảm thông và chấp nhận họ".
Văn mình hơi nát, có gì mong bạn bỏ qua ạ.