Trong bài thơ " Một khúc ca", nhà thơ Tố Hữu viết:
" Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình"
Từ những câu thơ trên, em có liên tưởng và suy nghĩ gì về lẽ soonmgs cao đẹp được thể hiện trong bài " Mùa xuân nho nhỏ " của tác giả Thanh Hải?
Trong bài viết "chuẩn bị hành trang vào thế kỷ mới", nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan đã khẳng định:"Nhân dân ta có truyền thống lâu đời đùm bọc, đoàn kết với nhau...Bản sắc này thể hiện mạnh mẽ nhất trong cảnh đất nước lâm nguy."Và hiện nay, trong cuộc chống dịch covid 19, truyền thống ấy lại 1 lần nữa trỗi dậy rất mạnh mẽ. Em hãy làm rõ.
Viết bài văn
Phân tích đoạn văn sau:
" Đến lúc chia tay, mang ba lô lên vai, sau khi bắt tay hết mọi người, anh Sáu mới đưa mắt nhìn con, thấy nó đứng trong góc nhà.
Chắc anh cũng muốn ôm con, hôn con, nhưng hình như cũng lại sợ nó giẫy lên lại bỏ chạy, nên anh chỉ đứng nhìn nó. Anh nhìn nó với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Tôi thấy đôi mắt mênh mông của con bé bỗng xôn xao.
- Thôi! Ba đi nghe con! - Anh Sáu khe khẽ nói.
Chúng tôi, mọi người - kể cả anh, đều tưởng con bé sẽ đứng yên đó thôi. Nhưng thật lạ lùng, đến lúc ấy, tình cha con như bỗng nổi dậy trong người nó, trong lúc không ai ngờ đến thì nó bỗng kêu thét lên:
- Ba... a... a... ba!
Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, nghe thật xót xa. Đó là tiếng "ba" mà nó cố đề nén trong bao nhiêu năm nay, tiếng "ba" như vỡ tung ra từ đáy lòng nó, nó vừa kêu vừa chạy xô tới, nhanh như một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt lấy cổ ba nó. Tôi thấy làn tóc tơ sau ót nó như dựng đứng lên.
Nó vừa ôm chặt lấy cổ ba nó vừa nói trong tiếng khóc:
- Ba! Không cho ba đi nữa! Ba ở nhà với con!
Ba nó bế nó lên. Nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa. ".
Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Kì diệu tình thương của bố và mẹ.
Trong một gia đình nọ, người bố thường đi làm ăn ở ngoài, đem tiền về nuôi gia đình. Ông thường phải đi tiếp khách nên ít khi về ăn cơm ở nhà.
Một hôm, đứa con bé bỏng lên 4 của ông nhìn thật sâu vào mắt ông và nói: " Bố ơi, con thấy bố ít khi ăn cơm ở nhà với mẹ và con. Có phải bố ăn ở ngoài vui hơn không? "
Người bố không trả lời được. Nhưng sau đó ông tự động thay đổi cách sinh hoạt của mình và về ăn cơm với vợ con thường xuyên.
Câu hỏi: Từ câu chuyện trên em hiểu như thế nào về gia đình? Hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ của em về tình cảm gia đình trong xã hội hiện nay.
Đọc truyện ngắn lặng lez sa pa của Nguyễn thành long tuổi trẻ chúng ta cảm nhận được bao nhiêu điều bổ ích và thú vị.Cuộc đời thật đẹp thật đáng yêu.Xung quanh ta có biết bao nhiêu con người đẹp việc làm của họ, tâm hồn của họ làm ta cảm phục kính yêu.Em có suy nghĩ gì về ý kiến trên
Trong những ngày tháng một, chiến thắng của đội tuyển U23 Việt Nam đã làm hàng triệu trái tim người hâm mộ thổn thức. Hình ảnh lá cờ Tổ quốc đỏ rực trời trong ngày các cầu thủ trở về gợi lên tinh thần đoàn kết và niềm tự hào dân tộc của người Việt Nam. Em hãy viết bài văn nêu suy nghĩ của mình về điều em cảm nhận được từ sự kiện và hình ảnh trên.
Trong những ngày tháng một, chiến thắng của đội tuyển U23 Việt Nam đã làm hàng triệu trái tim người hâm mộ thổn thức. Hình ảnh lá cờ Tổ quốc đỏ rực trời trong ngày các cầu thủ trở về gợi lên tinh thần đoàn kết và niềm tự hào dân tộc của người Việt Nam. Em hãy viết bài văn nêu suy nghĩ của mình về điều em cảm nhận được từ sự kiện và hình ảnh trên.
Chất độc màu da cam mà đế quốc mĩ rải xuống các cánh rừng miền nam thời chiến tranh đã để lại di họa nặng nề cho hàng chục vạn gia đình. Hàng chục vạn người đã chết. Hàng vạn trẻ em chịu tật nguyền đến suốt đời. Cả nước đã lập quỹ ủng hộ các nạn nhân chất độc màu da cam. Hãy nêu suy nghĩ của em về những sự kiện trên.
Dàn ý ná. Giúp với ná
GIÁ TRỊ CON NGƯỜI
Pa-xcan
Người ta chẳng qua là một cây sậy, cây sậy mềm yếu nhất trong tạo hóa nhưng là một cây sậy có tư tưởng.
Cần gì cả vũ trụ tòng hành nhau mới đè bẹp cây sậy ấy? Một chút hơi, một giọt nước cũng đủ làm chết người. Nhưng dù vũ trụ có đè bẹp người ta, người ta so với vũ trụ vẫn cao hơn, vì khi chết thì hiểu biết rằng mình chết chứ không như vũ trụ kia, khỏe hơn mình nhiều mà không tự biết rằng mình khỏe.
Vậy giá trị của chúng ta là ở tư tưởng.
Ta cậy cao dựa vào tư tưởng, chứ đừng dựa vào không gian, thời gian là hai thứ chúng ta không bao giờ làm đầy hay đọ kịp. Ta hãy rèn tập để biết tư tưởng cho hay, cho đúng, đó là nền tảng của nhân luân.
Tôi không căn cứ vào không gian để thấy giá trị của tôi, mà tôi trông cậy vào sự quy định của tư tưởng một cách hoàn toàn, dù tôi có bao nhiêu đất cát cũng chưa phải là “giàu hơn”, vì trong phạm vi không gian này, vũ trụ nuốt tôi như một điểm con, nhưng trái lại, nhờ tư tưởng, tôi quan niệm, bao trùm toàn vũ trụ.
Câu 4.(1đ) Qua hình ảnh “cây sậy có tư tưởng”, anh/chị rút ta bài học gì về cách nhìn nhận của con người?
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/de-thi-thu-thpt-2019-mon-van-so-7