Hiện tượng vỡ này bao gồm tập hợp các lý do sau:
1. Thủy tinh truyền nhiệt kém.
2. Tính đàn hồi, biến dạng của thủy tinh thấp.
3. Sự giãn nở vì nhiệt.
4. Hiệu ứng vết nứt.
Khi đổ nước sôi vào cốc, lớp trong của cốc bị nóng trước, lập tức giãn nở ra, nhưng lớp ngoài thì vẫn lạnh, chưa kịp giãn nở. Thuỷ tinh ở bên trong ra sức ép lớp bên ngoài. Khi cốc có 1 vết rạn nhỏ, do "hiệu ứng vết nứt" vết nứt nhanh chóng phát triển, nếu vượt qua giới hạn, cốc có thể vỡ ngay lập tức.
Với cốc thuỷ tinh mỏng, vì lớp trong và bên ngoài bị nóng lên gần như nhau, nên cũng đồng thời trương nở ra, do đó không bị vỡ.
Vì khi rót nước nóng vào cốc thủy tinh dày thì thành bên trong cốc nóng trước = >nở ra
còn thành bên ngoài chưa kịp nóng nên cản trở sự nở vì nhiệt của thành bên nên ly bị tức = >vỡ ra
khi rót nước nóng vào cốc thủy tinh mỏng, vì độ dày mỏng nên nóng đều => nở đều =>không bị tức => không bị vỡ.
Bạn xem lời giải của mình nhé:
Giải:
Khi ta rót nước nóng vào cốc thủy tinh dày thì thuỷ tinh bên trong cốc tiếp xúc với nước nóng trước sẽ nở ra, trong khi đó sự truyền nhiệt của thuỷ tinh kém, lớp thuỷ tinh bên ngoài chưa kịp nở do vậy mà cốc sẽ bị vỡ. Còn cốc mỏng thì do lớp thuỷ tinh mỏng nên sự truyền nhiệt sẽ lẹ hơn do vậy lớp thuỷ tinh bên trong và bên ngoài nở như nhau nên không vỡ.
Chúc bạn học tốt!
Khi rót nước nóng vào ly thủy tinh dày, lớp thủy tinh bên trong tiếp xúc với nước nóng trước nên nở trước trong khi lớp thủy tinh bên ngoài chưa kịp nở ra hoặc nở ra rất ít. Lớp thủy tinh bên trong nở ra, bị lớp thủy tinh bên ngoài ngăn cản gây ra một lực lớn làm nứt vỡ ly.
Khi rót nước nóng vào ly thủy tinh mỏng thì hai lớp thủy tinh nóng lên và nở ra gần như đồng đều nhau nên không gây ra lực lớn làm nứt vỡ ly.