Qua đèo ngang
Bước tới đèo Ngang, bóng xế tà,
Cỏ cây chen lá, đá chen hoa.
Lom khom dưới núi, tiều vài chú,
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà.
Nhớ nước đau lòng, con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia.
Dừng chân đứng lại, trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta.
( Bà Huyện Thanh Quan)
Trả lời câu hỏi sau :
(1) Cảnh tượng Đèo Ngang được miêu tả ở thời điểm nào trong ngày ? Thời điểm đó có lợi thế gì trong việc bộc lộ tâm trạng của tác giả ?
(2) Cảnh Đèo Ngang được miêu tả gồm những chi tiết gì ? Những chi tiết này có đặc điểm chung nào ? ( chú ý các từ láy : lom khom, lác đác; các từ tượng thanh : quốc quốc, gia gia; các từ chỉ thời gian : xế tà; các động từ : nhớ, thương, ... )
(3) Nhận xét về cảnh tượng Đèo Ngang qua sự miêu tả của Bà Huyện Thanh Quan.
(1) Cảnh tượng Đèo Ngang được miêu tả ở thời điểm nào trong ngày ? Thời điểm đó có lợi thế gì trong việc bộc lộ tâm trạng của tác giả ?
- Cảnh tượng Qua Đèo Ngang được tác giả miêu tả vào lúc trời đã về chiều “bóng xế tà”, đây là thời điểm cuối của một ngày. Khi mọi người đều chuẩn bị kết thúc một ngày làm việc vất vả, đó cũng là lúc con người thường có những suy tư, những nỗi buồn man mác
-Thời điểm chiều tà thường gợi lên sự buồn vắng, cô đơn, đặc biệt là đối với những người bộ hành xa quê, thân gái dặm trường như bà lại càng buồn hơn, cô đơn hơn..
(2) Cảnh Đèo Ngang được miêu tả gồm những chi tiết gì ? Những chi tiết này có đặc điểm chung nào ? ( chú ý các từ láy : lom khom, lác đác; các từ tượng thanh : quốc quốc, gia gia; các từ chỉ thời gian : xế tà; các động từ : nhớ, thương, ... )
- Cảnh Đèo Ngang được miêu tả với những chi tiết về thiên nhiên và con người noi đây trong buổi chiều tà.
+ Không gian: của núi rừng heo hút, vắng vẻ, hoang sơ, “cỏ cây chen đá lá chen hoa”. Núi non trùng trùng điệp điệp, biển cả mênh mông tiếp giáp dưới chân núi, khung cảnh hùng vĩ, rộng lớn. Nơi đây có cả trời, non, nước
+ Thời gian: chiều tà, thời điểm khi mặt trời xuống núi.
+ Âm thanh: quốc quốc, đa đa có tác dụng lớn trong việc gợi hình, gợi cảm và càng gợi lên cảm giác hoang vắng, quạnh hiu.
+ Con người: thưa thớt “tiều vài chú”, “chợ mấy nhà”.
(3) Nhận xét về cảnh tượng Đèo Ngang qua sự miêu tả của Bà Huyện Thanh Quan.
Cảnh tượng đèo Ngang hiện lên qua nét vẽ của bà Huyện Thanh Quan thật hoang sơ, vắng vẻ, có nét đẹp của núi non, sông nước. Nơi đây thấp thoáng sự sống của con người nhưng thưa thớt và ít ỏi. Cảnh được miêu tả vào lúc chiều tà, lại được nhìn từ tâm trạng của kẻ xa quê nên cảnh gợi lên cảm giác buồn, hoang sơ, vắng lặng.
cảnh tượng Đèo Ngang dc miêu tả vào thời điểm xế chiều dễ gợi buồn,nhớ thương của người xa quê vè quê nhà
-từ láy lom khom:gợi dáng vẻ vất vả của người tiều phu chiều gánh củi trở về,lac đác:sự thưa thớt,ít ỏi,hoang sơ
-đảo vị ngữ lên trước chủ ngữ trong cụm từ tiều vài chú,chợ mấy nhà
-nghệ thuật đối giữa câu 3 và câu 4
=>miền sơn cước heo hút,quạnh vắng,mênh mông,lặng lẽ và hoang tịch mặc dè có dấu hiệu sự sống con người=>tâm trạng trĩu nặng nỗi niềm
mình mới phân tích câu 3 và câu 4 thôi nha
1) Cảnh tượng Đèo Ngang được miêu tả ở thời điểm nào trong ngày ? Thời điểm đó có lợi thế gì trong việc bộc lộ tâm trạng của tác giả ?
(2) Cảnh Đèo Ngang được miêu tả gồm những chi tiết gì ? Những chi tiết này có đặc điểm chung nào ? ( chú ý các từ láy : lom khom, lác đác; các từ tượng thanh : quốc quốc, gia gia; các từ chỉ thời gian : xế tà; các động từ : nhớ, thương, ... )
(3) Nhận xét về cảnh tượng Đèo Ngang qua sự miêu tả của Bà Huyện Thanh Quan.
Chúc bạn học tốt!
1. Cảnh tượng đèo ngang được miêu tả vào thời điểm chiều tà. Trong thơ ca, thời điểm hoàng hôn buông xuống là thời điểm để gợi nhớ, gợi buồn, điều này giúp t/ giả dễ dàng bộc lộ c/x của mk hơn.