_Cao nguyên là địa hình thường có độ cao tuyệt đối là trên 500m.Cao nguyên có bề mặt tương đối bằng phẳng hoặc gợn sóng,nhưng có sườn dốc,nhiều khi dựng đứng thành vách so với vùng đất xung quanh
_Đồng bằng là dạng địa hình thấp có bề mặt tương đối bằng phẳng hoặc hơi gợn sóng.Độ cao tuyệt đối của nó thường dươi 200m,nhưng cx có những bình nguyên cao gần 500 m.
- Cao nguyên:
+ là một dạng địa hình tương đối bằng phẳng có đỉnh nhọn, sườn dốc và có độ cao tuyệt đối thường trên 500m.
+ Ý nghĩa: Thuận lợi cho việc trồng cây công nghiệp và chăn nuối gia súc lớn.
- Đồng bằng( bình nguyên):
+ là một dạng địa hình thấp, tương đối bằng phẳng hoặc sóng và có độ cao tuyệt đối thường dưới 200m, có một số bình nguyên cao gần 500m.
+ Ý nghĩa: Thuận lợi cho nông nghiệp: tưới tiêu, gieo trồng; dân cư đồng đúc.
- Cao nguyên:
+ là một dạng địa hình tương đối bằng phẳng có đỉnh nhọn, sườn dốc và có độ cao tuyệt đối thường trên 500m.
+ Ý nghĩa: Thuận lợi cho việc trồng cây công nghiệp và chăn nuối gia súc lớn.
- Đồng bằng( bình nguyên):
+ là một dạng địa hình thấp, tương đối bằng phẳng hoặc sóng và có độ cao tuyệt đối thường dưới 200m, có một số bình nguyên cao gần 500m.
+ Ý nghĩa: Thuận lợi cho nông nghiệp: tưới tiêu, gieo trồng; dân cư đồng đúc.