Mẹ của con
Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Nuôi con lớn với khát vọng tràn đầy
Mẹ! Mẹ của con đêm ngày vất vả
Thức khuya dậy sớm mong con nên người
Nhớ Thầy !
Khi em mãi nhìn ngu ngơ qua cửa
Thầy ân cần, âu yếm đến bên em
Viết bài đi ! Ơi ! Cô bé dịu hiền...
Bảng sẽ khóc ! Nếu không nhìn nó đấy !
Bụi bay bay rơi đầy trên trang giấy
Phấn vương vương trên mái tóc điểm sương
Rơi xuống theo những thao thức đêm trường
Rơi mất cả...tuổi Thầy theo năm tháng !
Có những lúc mắt Thầy như bãng lãng !
Hạt buồn theo những lời giảng ấm nồng
Bụi thời gian như chợt bỗng mênh mông...
Nào ai biết lòng Thầy không tĩnh lặng !
Rơi rơi mãi...những cơn mưa bụi phấn
Trên suốt cuộc đời Thầy vẫn không màng
Bục giảng trên cao như chợt thênh thang...
Thầy trơ trọi - Mang khuôn vàng trao lại !
Có những lúc lời Thầy vang vang mãi
Hạt phấn đầy trên vai áo Thầy tôi
Bụi rơi rơi trong suốt cả cuộc đời
Nào ngăn được lòng Thầy như biển rộng !
Rơi cho đời những tin yêu - mơ mộng...
Trên nhân gian - Thầy trao hết cho người
Tóc Thầy như bạc - bạc mãi không thôi
Vương lấm tấm biết bao là bụi phấn !
Em bỗng thấy cả lòng mình trầm lắng
Yêu làm sao hình bóng quá thân thương
Phút giây xưa, những buổi ở Giảng đường
Nầy là bạn - Là Thầy - Là phấn trắng !
Làm sao nói - Tình Thầy luôn sâu nặng
Có thể là theo suốt cả cuộc đời
Nào những bâng khuâng, nhung nhớ đầy vơi !
Quên đi ư ? Sẽ là điều...không thể !
Ngày xưa ấy ! Niềm mến thương là thế
Thầy yêu ơi ! Xin trao mãi về Thầy !
Dạy dỗ ta...bao lẽ phải, điều hay...
Khi tuổi Thầy...mãi đầy cùng bụi phấn !
Em kính dâng một đoá Hồng xinh thắm
Tuổi Thầy theo năm tháng vẫn Bình yên
Còn bao yêu thương - cũng mãi dành riêng...
Thơ em viết Tặng Thầy : Ngày Nhà Giáo
Sớm nay gió lộng sông Hồng lạnh quá
Sóng cuộn phù sa bồi đắp đôi bờ
Cánh buồm xa phấp phới qua ngày tháng
Thấp thoáng đâu đây bóng ai vẫn chờ.