- Đêm khuya trăng rụng xuống cầu
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau
- Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
- Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về cha mẹ ruột đâu chìn chiều
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con.
Biển Đông còn lúc đầy vơi
Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng
Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
Mồi côi cha ăn cơm với cá
Mồi côi mẹ lót lá mà nằm
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều
Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào
Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không
Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.
Con có mẹ như măng ấp bẹ
Một con so lo bằng mười con rạ!
Cha mẹ sinh con trời sinh tính
Sinh con ai nỡ sinh lòng,
Sinh con ai chẳng vun trồng cho con.
Có cha có mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đờn không dây
Của đời cha mẹ để cho
Làm không ăn có, của kho cũng rời
Khôn ngoan nhờ ấm ông cha
Làm nên phải đoái ông cha phụng thờ
Đạo làm con chớ hững hờ,
Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm.
Cá chuối đắm đuối về con
Con khôn nở mặt mẹ cha
Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Nếu mình hiếu với mẹ cha
Chắc con cũng hiếu với ta khác gì?
Nếu mình ăn ở vô nghì
Đừng mong con hiếu làm gì uổng công
Con một mẹ, hoa một chùm
Yêu nhau nên phải bọc đùm lấy nhau.
Con nay tóc bạc da mồi
Nhớ thương cha mẹ trọn đời không nguôi.
Công cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau!
Dạt dào gió kép mưa đơn
Tấc lòng ghi nhớ công ơn mẫu từ.
Dạy con, con nhớ lấy lời,
Trọng cha, kính mẹ, suốt đời chớ quên.
Chim trời ai dễ đếm lông,
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày.
Chiều chiều ngó ngược ngó xuôi,
Ngó không thấy mẹ, bùi ngùi nhớ thương.
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Mẹ già ở chốn lều tranh,
Đói no chẳng biết rách lành chẳng hay.
Mẹ già đầu bạc như tơ,
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con nuôi.
1. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
2. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
3. Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
4. Hiếu:Thành kính tổ tiên ơn gia độ Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
5. Tử hiếu song thân lạc Gia hoà vạn sự thành. (Con hiếu thảo cha mẹ vui Nhà hoà thuận muôn việc thành)
6. Vời vợi non cao ơn dưỡng dục Mênh mông biển rộng đức sinh thành.
7. Ơn sinh thành như đại hải Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.
8. Ơn cha dưỡng dục dường non Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.
9. Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa Sinh thành công phụ thái sơn cao.
10. Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.
11. Cầu cho cha được thanh nhàn Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.
12. Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai. Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.
13. Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ Con: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu.
14. Cha là núi mẹ là sông Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.
15. Ai về tôi gửi buồng cau Buồng trước kính mẹ buồng sau kính thầy.
16. Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.
17. Con đi xa cách muôn nơi Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.
18. Công cha ngàn đời tâm tưởng mãi Nghĩa mẹ muôn thuở nhớ thương hoài.
19. Công cha nghĩa mẹ ơn thầy Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.
20. Bàn tay nối tiếp bàn tay Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.
Con có cha như nhà có nóc.
Công cha như núi Thái Sơn / Nghĩa mẹ nhưu nước trong nguồn chảy ra.