a, Xét \(\Delta ABDva\Delta EBD\) có:
góc BAD = góc BED(=90)
BD cạch chung
ABD = EBD (gt)
Do đó \(\Delta ABD=\Delta EBD\) (ch-gn)
=> AB = EB <=> B nằm trên đường trung trực của AE(cách đều 2 đàu mút)
=> AD = DE <=> D nằm trên đường trung trực của AE(cách đều 2 đầu mút)
=> DB là đường trung trực AE
b, Xét tam giác ADF và tam giác EDC có:
góc FAD = góc CED (=90)
AD = DE(từ câu a)
góc ADF = góc EDC (đối đỉnh)
Do đó tam giác ADF = tam giác EDC.
=> DF =DC (2 cạch tương ứng)
c, Ta có AD = DE (từ câu a) (1)
Trong tam giác DEC có góc DEC = 90
=> DC > DE (trong tam giác vuông cạch huyền là cạch lớn nhất) (2)
Từ (1);(2) Suy ra
AD < DC
d, Gọi giao điểm của BD và AE là O
Giao điểm của BD và FC là H.
Ta có BD là đường trung trực của AE
=> AE vuông goc với BD (*)
Lại có BA = BE
AF = EC
Cộng vế theo vế: BA + AF = BE + EC <=> AF = BC.
Hay tam giác BCF cân tại B.
Trong tam giác cân tia phân giác xuất phát từ đỉnh cân đồng thời là đường cao, trung tuyến trung trực.
=> BD vuông góc với FC tại H (**)
Từ (*) (**) Suy ra
AE // FC (từ vuông góc đến song song)