Đề cương ôn tập văn 7 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Bảo Khánh

Chào cả nhà.

Mình đang rất cần những câu chuyện cảm động mà tự mình sáng tác để làm báo tường cho lớp. Mong được nhận sự trợ giúp của các bạn. Tiểu nhân đây đội ơn các vị.

( Không chép mạng nhé, mình lo trùng bài với nhau thì nhục chết !!!!!!! )

Vũ Minh Tuấn
6 tháng 11 2019 lúc 22:36

Một người lính từ San Francisco gọi điện về cho cha mẹ mình: “Thưa cha mẹ, con đã trở về!

Cha mẹ: “Ơn Chúa, con hãy trở về ngay đi, cha mẹ đã chờ đợi con lâu lắm rồi!

Người lính: “Nhưng con có một yêu cầu hơi “quá đáng”! Con còn có một người bạn đi cùng nữa, và con muốn ba mẹ hãy chào đón cậu ấy như người trong nhà.

Cha mẹ: “Đương nhiên rồi! Cha mẹ rất vui mừng!

Người lính: “Thế nhưng có việc này con cần phải nói trước cho cha mẹ biết. Cậu ấy bị trọng thương nên hiện giờ chỉ còn một tay và một chân!

Cha mẹ: “Con trai! Cha mẹ rất lấy làm tiếc, nhưng chúng ta có thể tìm cho cậu ấy một nơi nào đó để sinh sống. Bởi vì con biết đấy, bạn của con bị tàn tật như vậy có thể sẽ đem lại gánh nặng lớn cho chúng ta. Con cứ về nhà trước đi, bạn của con có thể sẽ tìm được cuộc sống mới của cậu ấy!

Người lính im lặng và cúp máy…

Mấy ngày sau, cha mẹ người lính nhận được giấy báo của cảnh sát nói rằng con trai của ông bà đã nhảy lầu tự tử. Hai người không thể tin điều đó là sự thật: “Tại sao lại vô lý như vậy? Nó có gia đình, nó lại vừa được trở về từ cõi chết.

Thế là, họ vội vàng lái xe đến đồn cảnh sát, vừa bước chân vào chỗ để xác, hai người họ kinh ngạc bởi vì nhìn thấy rõ ràng con trai của họ, chỉ còn lại một chân và một tay…

Chúc bạn học tốt!

Khách vãng lai đã xóa
Phạm ánh dương
7 tháng 11 2019 lúc 20:28

Nếu như làm báo tường thì bn nên chọn chủ đề về tình thầy trò hay cô trò sẽ có ý nghĩa hơn nhé

Chuyện:

Vào một lần khi đang ngồi ngế đá của trường cũ nơi những ngày đầu tôi vào lp 1 :

Cảnh trg sao tĩnh mịch đến vậy, tôi đi vòng quanh trg, vừa đi vừa tìm cô - ng chủ nhiệm tôi từ lớp 3-5. Tôi đi qua các lp hk cũ , nhìn lại từng kỉ niệm hồi xưa mà nc mắt tôi dâng trào . Cn nhớ ngày ns tôi cx chỉ là cô hs nhút nhát nhưng giờ đã thay đổi phần nào đều là nhờ công ơn của cô. Tôi đi rồi lại đi những cảnh vật dường như ngày càng tĩnh lặng đi vậy . Tôi gặp lũ bạn hồi xưa , ôn chuyện ũ nhưng rồi cx nhớ cô vẫn ko thể nào hết . Tôi hỏi những đứa bn về cô , tất cả đều lắc đầu . Đúng lúc đó có coo giáo hiệu phó đi qua . Chúng tôi chào cô và ns về vấn đề muốn gặp cô giáo chủ nhiệm . Đến đây giọng cô sao bỗng trầm xuống , cái cx lo sợ ấy ko bt từ đâu mà nặng nề tới vậy . Thế rồi những giọt nc mắt ko thể kìm lại nx tuôn ra như mưa của tất cả chúng tôi . Cô ơi chúng con về đây rồi mà sao ko gặp cô . Cô cười đi giữa muôn vàn nhớ thương cô ơi . Tôi bỗng thấy đôi chân mk ko vững đc nx . Cx đau đớn ấy thật sự mệt mỏi lắm . Tôi cn chưa kịp đền đáp hay ít nhất nói từ biệt vs cô mà . Cô ơi cô đi rồi bh chúng con phải lm sao . Tôi thật hối hận về bản thân mk . Tôi mong tất cả chúng ta khi cn đg đi hk hãy trân trọng và êu thương cô giáo của mk, nghiêm khắc cx vì chúng ta , la mắng cx vậy , hãy cố gắng chăm chỉ học để phần nào đó đền đáp công ơn của những ng lái đò đg ngày đêm miệt mài vì chúng ta . HÃY CẢM THẤY BIẾT ƠN VÀ ĐỀN ĐÁP CONG ƠN CỦA THẦY CÔ VÌ CHÚNG TA CÒN CÓ THỂ LÀM ĐC

(Chuyện tưởng tượng lấy trên câu chuyện có thật thôi nha các bn )

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Nghĩa Nguyễn Hữu
Xem chi tiết
Quyen Nguyen
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Tuyết Ngân
Xem chi tiết
nguyễn thư
Xem chi tiết
Trang Nguyễn
Xem chi tiết
Tuan Phan
Xem chi tiết
Gia Hưng
Xem chi tiết
Trịnh Đức Hòa
Xem chi tiết
Uyên Nhi Võ
Xem chi tiết