May mặc trong gia đình

Ngốc

Câu tục ngữ  nói về lời nói và cách ăn mặc.

Kẹo dẻo
3 tháng 9 2016 lúc 13:00

Ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân

Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn

Ai về Cao Lãnh thì về
Nước trong gạo trắng dễ bề làm ăn

Bình luận (0)
Kẹo dẻo
3 tháng 9 2016 lúc 13:01

“Rau đắng nấu với cá trê
Ai đến lục tỉnh thì mê không về”
“Ăn cho đã thèm” là cách nói đậm phong cách Nam bộ, nghĩa là ăn cho thỏa mãn nỗi khát khao được thưởng thức món ăn dân dã nhưng thú vị vô cùng.
Nét văn hóa thể hiện trong cung cách đối đãi khách. Đã là khách thì phải được đối đãi thật tình. Ngược lại, khách cũng phải hết lòng làm theo ý chủ nhà:
“Mình ăn thì hết, khách ăn thì còn”
“Còn” ở đây là còn tình còn nghĩa, nên dù cùng kiệt đến mấy cũng phải làm vui lòng khách đến nhà:
“Mỹ Hưng, Mỹ Thuận, Mỹ Chánh, Mỹ Hòa
Anh đi đâu cũng ghé lại nhà
cùng kiệt em, em chịu , vịt gà đãi anh”

Bình luận (0)
Kẹo dẻo
3 tháng 9 2016 lúc 13:01

“Miếng ăn là miếng nhục”
Hay:
“Miếng ăn là miếng tồi tàn
Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”
              leuleu

Bình luận (0)
Thế giới của tôi gọi tắt...
3 tháng 9 2016 lúc 13:02

Đi với bụt mặc áo cà sa

Đi với ma mặc áo giấy

 

Đi đá banh mặc quần xanh áo đỏ
Đi Đánh võ mặc quần đỏ áo vàng

Bình luận (0)
Nguyễn Huy Tú
3 tháng 9 2016 lúc 14:11

Ca dao tục ngữ nói về cách ăn mặc

Ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân

Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn

Ai về Cao Lãnh thì về
Nước trong gạo trắng dễ bề làm ăn.

Rau đắng nấu với cá trê
Ai đến lục tỉnh thì mê không về”
“Ăn cho đã thèm” là cách nói đậm phong cách Nam bộ, nghĩa là ăn cho thỏa mãn nỗi khát khao được thưởng thức món ăn dân dã nhưng thú vị vô cùng.
Nét văn hóa thể hiện trong cung cách đối đãi khách. Đã là khách thì phải được đối đãi thật tình. Ngược lại, khách cũng phải hết lòng làm theo ý chủ nhà:
“Mình ăn thì hết, khách ăn thì còn”
“Còn” ở đây là còn tình còn nghĩa, nên dù cùng kiệt đến mấy cũng phải làm vui lòng khách đến nhà:
“Mỹ Hưng, Mỹ Thuận, Mỹ Chánh, Mỹ Hòa
Anh đi đâu cũng ghé lại nhà
cùng kiệt em, em chịu , vịt gà đãi anh”

Cách ăn mặc:

Ăn trông nồi, ngồi trông hướng


Đi đá banh mặc quần xanh áo đỏ
Đi Đánh võ mặc quần đỏ áo vàng
Còn đi công an mặc quần đen áo trắng
Và đi dạo với nàng mặc áo thun quần jin

 

 

Bình luận (0)
 Nguyễn Hoàng Bảo Ngân
5 tháng 9 2016 lúc 18:48

Ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân

Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn

Ai về Cao Lãnh thì về
Nước trong gạo trắng dễ bề làm ăn
 

“Rau đắng nấu với cá trê
Ai đến lục tỉnh thì mê không về”
“Ăn cho đã thèm” là cách nói đậm phong cách Nam bộ, nghĩa là ăn cho thỏa mãn nỗi khát khao được thưởng thức món ăn dân dã nhưng thú vị vô cùng.
Nét văn hóa thể hiện trong cung cách đối đãi khách. Đã là khách thì phải được đối đãi thật tình. Ngược lại, khách cũng phải hết lòng làm theo ý chủ nhà:
“Mình ăn thì hết, khách ăn thì còn”
“Còn” ở đây là còn tình còn nghĩa, nên dù cùng kiệt đến mấy cũng phải làm vui lòng khách đến nhà:
“Mỹ Hưng, Mỹ Thuận, Mỹ Chánh, Mỹ Hòa
Anh đi đâu cũng ghé lại nhà
cùng kiệt em, em chịu , vịt gà đãi anh”


 

“Miếng ăn là miếng nhục”
Hay:
“Miếng ăn là miếng tồi tàn
Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”



Ăn trông nồi, ngồi trông hướng


Đi đá banh mặc quần xanh áo đỏ
Đi Đánh võ mặc quần đỏ áo vàng
Còn đi công an mặc quần đen áo trắng
Và đi dạo với nàng mặc áo thun quần jin

Cái mặc” là để che những phần trên thân thể con người. Mặc quần áo chỉ là cái vỏ bên ngoài, nó chẳng có ý nghĩa của sự phân biệt đẳng cấp con người trong xã hội:
“Hơn nhau tấm áo manh quần
Thả ra mình trần ai cũng như ai” 

“Áo bà ba trắng không ngắn, không dài
Sao anh không bận, bận hoài áo thun?
Hai đứa mình chẳng đặng nằm chung
Tháng này gió bấc, bận áo thun cho ấm mình” 

“Áo vắt vai, anh đi đâu đó?
Em có chồng rồi mắc cỡ lêu lêu!
Áo vắt vai anh đi thăm ruộng
Anh cũng có vợ rồi, chẳng chuộng bậu đâu!” 

“Áo đen chẳng lẽ đen hoài
Mặc lâu cũng trổ, nắng phai bạc màu”
Và:
“Cha đời cái áo rách vai
Mất chồng, mất bạn vì mày áo ơi!” 


Ca dao tục ngữ về Cách ăn nói

Ca dao không những là tiếng nói chứa đựng tâm tư, tình cảm của người lao động mà còn là những kho tàng kinh nghiệm sống quý giá của muôn đời. Mở từng trang ca dao, chúng ta thấy hiện lên cuộc sống của người xưa trong sương mờ quá khứ. Trong đó, lời ăn tiếng nói của con người trong giao tiếp luôn được người xưa coi trọng và hiển nhiên đó là một trong những chuẩn mực đạo đức của con người.

Một trong những “tiêu chuẩn” hàng đầu của vẻ đẹp con người là “ăn nói” phải mặn mà, phải có nét duyên:

“Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà, có duyên”

Quan niệm xưa cho rằng “tóc bỏ đuôi gà, má lúm đồng tiền” là vẻ đẹp hình thể, vẻ đẹp bề ngoài; còn “ăn nói mặn mà có duyên” là vẻ đẹp của tâm hồn bên trong, luôn bền vững với năm tháng, với thời gian… Song song đó, hình ảnh “người khôn” được nhắc đi nhắc lại với tần suất cao trong ca dao cũng là một điều cần lưu ý.

“Người khôn”ở đây không phải là hạng người “khôn lỏi, khôn vặt”; sống ích kỷ, nhỏ nhen mà là những con người sống có nhân nghĩa, biết đối nhân xử thế đúng mực, đúng chuẩn ở đời. Người xưa từng nói “lạt mềm buộc chặt” - lời nói ngọt ngào, dịu dàng bao giờ cũng mang ấn tượng tốt, mang lại cảm tình, niềm vui giao tiếp cho người được tiếp xúc:

“Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng, dễ nghe”

Ca dao còn nhắc nhở, khuyên nhau khi nói phải lựa lời, chọn lời, cân nhắc ý tứ. Lời nói luôn có sẵn, đối với từng trường hợp cụ thể mà chúng ta dành những “lời hay ý đẹp”cho nhau. Có niềm vui nào hơn khi trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta luôn được nghe những lời nói đẹp, những lời nói hay, sâu sắc, để cho con người sống thương nhau hơn, gần gũi nhau hơn:

“Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”

Có môi trường sống tốt ắt có nhiều lời nói hay, nói đẹp- bởi môi trường sống ảnh hưởng rất lớn đến việc hình thành nhân cách con người:

“Đất tốt trồng cây rườm ra
Những người thanh lịch nói ra dịu dàng”

“Người thanh tiếng nói cũng thanh
Chuông kêu chuông đánh bên thành cũng kêu”

Mỗi cử chỉ, mỗi hành vi, mỗi việc làm, lời nói đều bộc lộ phần nào phẩm chất, đạo đức, nhân cách của con người. Một khi lời nói đã thốt ra thì không bao giờ lấy lại được nữa! Câu “nhất ngôn hạ xuất, tứ mã nan truy”đủ để biết sự cẩn trọng đến nhường nào trong lời ăn tiếng nói ! Vì vậy, phải giữ đúng lời hứa, không vì lý do gì mà thay đổi. Bởi giữ lời hứa là giữ uy tín, danh dự, thể diện của bản thân:

“Nói lời phải giữ lấy lời
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay”

Có khi người xưa khuyên răn nên “nói ít làm nhiều”, đừng “nói nhiều làm ít” kẻo mang tiếng cười, tiếng chê bai:

“Nói chín thì phải làm mười
Nói mười làm chín kẻ cười người chê”

Mặt khác, cũng cần tránh lối nói lấp lửng, nửa úp nửa mở; khiến cho người nghe áy náy, phân vân, không rõ thực hư thế nào, gầy phiền muộn cho nhau:

“Người khôn ăn nói nửa chừng
Để cho người dại nửa mừng nửa lo”

Bên cạnh đó, người xưa dạy những điều thật thấm thía: đó là khi nói, cần biết dừng lại khi cần; đừng nói dông dài “con cà, con kê”ắt sẽ làm cho người nghe nhàm chán, mất hứng thú:

“Rượu lạt uống lắm cũng say
Người khôn nói lắm dẫu hay cũng nhàm”

Trong gia đình, trong làng xóm, trong quan hệ cộng đồng - sự ôn hòa, nhường nhịn là cái gốc của cuộc sống yên vui. Xưa có đôi câu đối rằng:

“Nhất cần thiên hạ vô nan sự
Bách nhẫn đường trung hữu thái hòa”
(Chăm làm, thiên hạ không việc khó
Tốt nhịn, gia đình lắm vẻ vui)

Bài học mà ca dao dạy chúng ta thật nhẹ nhàng mà vô cùng sâu sắc:

“Kim vàng ai nỡ uốn câu
Người khôn ai nỡ nói nhau nặng lời”

Đúng vậy, nói nhau làm chi nặng lời bởi trong tình huống nào cũng rất cần chữ “nhẫn”như người xưa khuyên nhủ “một câu nhịn, chín câu lành”.

Trong cuộc sống, biết bao điều phức tạp nảy sinh và lời ăn tiếng nói có tầm quan trọng hàng đầu. Tìm hiểu ca dao, chúng ta càng cảm phục cha ông, càng thấm thía những lời dạy được truyền từ đời này qua đời khác mà luôn luôn giữ nguyên giá trị của nó trong sự nghiệp xây dựng con người mới hiện nay.

 

Bình luận (0)
Nguyễn Phương Linh
11 tháng 8 2017 lúc 8:27

Cau già dao sắc lại non, nạ dòng trang điểm vẫn còn như xưa.

Mộc mạc ưa nhìn lọ trang điểm.

Đi giày cao đế, ngồi ghế bành tượng.

Áo chân cáy, váy chân sứa.

Nhiều tiền may áo năm tà, ít tiền may viền hố bâu.

Mua váy phòng khi cả dạ.

Trẻ may ra, già may vào.

Đông the, hè đụp.

Ăn lấy chắc, mặc lấy bền.

Cơm là gạo, áo là tiền.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Vũ Quỳnh Trang
Xem chi tiết
Cong Phung
Xem chi tiết
khanh phuong
Xem chi tiết
Khuất đại quân
Xem chi tiết
Phạm Nguyễn Phương UYên
Xem chi tiết
Khanh Hoa
Xem chi tiết
Đoàn Kim Chính
Xem chi tiết
nguyen thi tho
Xem chi tiết
Nana Lệ Chi
Xem chi tiết