Văn bản ngữ văn 7

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Hoàng Bình

Cảm nghĩ của em về cây phượng

Ko chép mạng nha các bn

Diệu Huyền
10 tháng 10 2019 lúc 6:38

Tham khảo:

“Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu…”. Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. Những lời ca gợi cho tôi nhớ về một loài hoa tôi yêu quý.

Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng trong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: “Nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”. Phượng không đỏ thẫm như nhung như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành.

Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghĩ vậy thôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác bồi hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm. Bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.

Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình một cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp một thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành. Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5.

Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Nhưng tôi vẫn chờ với một tình yêu và một niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành một phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho một thời học trò đầy cảm xúc

Lê Nữ Khánh Huyền
17 tháng 12 2017 lúc 20:35

Thời thơ ấu dưới mái trường là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất. Mỗi khi nhớ, những kí ức về thầy cô, mái trường và cả một loài cây mà em vô cùng yêu mến và gắn bó bỗng chợt ùa về. Loài cây ấy đã quá đỗi quen thuộc với tuổi thơ mỗi người. Một nhà văn đã gọi nó với cái tên thân thương đến lạ: Hoa học trò. Em yêu phượng vì đó là loài cây thân thuộc nhất với em.

Những ngày đầu đến trường, em đã ngây ngất trước vẻ đẹp của phượng. Em vẫn luôn say sưa ngắm nhìn loài cây mà em vẫn thường gọi là “cây me khổng lồ” ấy. Lúc đó phượng đang ở thời kì sung sức nhất. Tán lá rộng, xanh rì trùm kín cả một góc sân. Em nhớ lắm những cành cây khỏe khoắn như những cánh tay khổng lồ, tỏa ra mọi phía! Nhớ cả gốc cây xù xì, màu nâu săn chắc như trên một cơ thể rám nắng trong lao động. Bộ rễ cây như bàn tay người khổng lồ chọc xuống đất. Qua thời gian, em nhận ra mỗi mùa, phượng mang một vẻ đẹp riêng. Nhưng em yêu phượng nhất là vào mùa đông và mùa hè. Gió đông hiu hắt. Rét buốt. Phượng buồn bã thả những chiếc lá héo úa theo từng cơn gió se lạnh. Làm sao em quên được tấm thân khẳng khiu gầy guộc ấy! Chị gió rít lên từng cơn. Em xót xa trước sự run rẩy của phượng. Phượng lạnh. Phượng nhớ. Thế nhưng phượng đang ấp ủ, đang ươm mầm để khi xuân sang những chồi non bung nở. Em yêu phượng vào mùa hè vì phượng đẹp đến nao lòng. Nắng hè chói chang vút đến, cây phượng bừng nở những chùm hoa đỏ rực. Em bâng khuâng khi những cánh hoa rực rỡ một góc trời như đốm lửa lập bùng. Rồi những cánh hoa rơi, rải kín mặt đất như một tấm thảm nhung màu đỏ. Em ngừng lại, hít một hơi thật sâu, cảm nhận được vị thanh thanh của hoa phượng. Em ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của loài hoa học trò ấy. Để rồi khi xa trường, xa lớp, hình ảnh những chùm phượng vĩ vấn vương mãi khiến em thương, em nhớ. Trong em, phương đẹp biết bao! Để rồi bất cứ lúc nào nhớ lại, lòng em lại trào dâng bao nỗi niềm lưu luyến!

Phượng gắn liền với cuộc sống của con người. Có lẽ thế nên phượng còn là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhạc sĩ, nhà thơ sáng tác văn chương, bài hát như mấy ai không xao xuyến khi nghe “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu…”. Em còn biết được rằng có một thành phố ở nước ta trồng phượng khắp các nẻo đường phố và khi hè về, trên cao nhìn xuống cả thành phố ngập tràn sắc đỏ màu hoa. Đó chính là Hải Phòng - Thành phố hoa phượng đỏ. Phượng cung cấp gỗ, hoa phượng có thể chiết xuất thành nước hoa giúp con người giảm bớt căng thẳng. Nhưng phượng lại gắn bó hơn, gần gũi hơn với tuổi học trò. Thu đến, mùa khai giảng bắt đầu. Phượng vui. Phượng mừng. Phượng bồi hồi khi gặp lại những cô cậu học trò tinh nghịch. Học sinh hân hoan đón chào năm mới. Rồi tiếng ve sâu bắt đầu kêu râm ran. Học trò phải lo ôn bài để chuẩn bị cho kì thi sắp tới, tạm bỏ quên phượng trong một góc trí nhớ của mình. Phượng vẫn chờ, vẫn đồng hành cùng chúng tôi hết mùa thi. Chia tay thầy cô, bè bạn, chúng tôi buồn xiết bao! Phượng cô đơn một mình, phượng chỉ thức để làm đẹp cho sân trường. Phượng chỉ nở vào mùa hạ, vậy phượng nở cho ai ngắm khi mà học sinh đã về hết? Suốt ba tháng trời đằng đẵng, phượng cô đơn một mình...

Em thầm cảm ơn cây phượng vì đã che bóng mát cho sân trường, tạo nên một bầu không khí trong lành, mát mẻ và thật dễ chịu cho chúng em học tập cũng như vui chơi. Em làm sao có thể quên những lúc cùng các bạn nhặt hoa phượng, tách từng cánh hoa ra và khéo léo dán thành hình con bướm ép vào vở! Mai sau nhìn lại sẽ nhớ ngay tới thuở học trò đầy mơ mộng…Đáng yêu biết mấy hình ảnh các bạn nam lại dùng nhụy hoa nhỏ hơn que tăm, làm trò chơi đá gà ngộ nghĩnh thú vị. Em thích nhìn những trái phượng khô, dèn dẹt, dài dài, đen như than. Đập vỏ ra lấy nhân bên trong rang lên ăn bùi bùi, thơm thơm, hấp dẫn hơn cả bắp rang. Thật thú vị làm sao! Dưới tán lá phượng, em ngồi ôn bài, học bài không biết mệt. Cây phượng là nhân chứng của những năm tháng học trò. Bao niềm vui, bao nỗi buồn. Biết bao mùa chia li! Phượng đều in dấu! Chính dưới gốc phượng này, em thường cùng lũ bạn ngồi kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị ở trên lớp. Chúng em cùng chơi, cùng học, cùng trò chuyện. Cũng dưới gốc phượng này, em đã gửi gắm bao kỉ niệm vui buồn của thời thơ ấu. Em vẫn nhớ như in vào năm cuối Tiểu học, chúng em chia tay nhau trong niềm luyến tiếc. Vội khắc tên mình lên cây, chúng em khắc ghi những năm tháng không thể nào quên vào tim mình. Kỉ niệm ấy mãi không phai nhòa. Và cứ mỗi mùa thi, mùa chia li, em lại nhớ phượng...Nỗi nhớ đong đầy, chất chứa. Phượng ơi, nếu thiếu phượng, tuổi học trò của em sẽ buồn tẻ biết bao!

Chẳng biết tự bao giờ, cây phượng đã trở thành người bạn thân thiết của em. Thật hạnh phúc khi hằng ngày đến trường có phượng trên đầu rợp bóng che mát. Sẽ chẳng bao giờ em quên người bạn gắn bó với mình suốt những năm tháng học trò hồn nhiên. Thật thật gần gũi, thân thương làm sao! Yêu lắm Phượng - loài hoa học trò!


Các câu hỏi tương tự
lê thị hương giang
Xem chi tiết
Trần Hà Phương
Xem chi tiết
Trần Trà Giang
Xem chi tiết
LiLy Nguyễn ( LoVeLy ArM...
Xem chi tiết
Trần Thị Tuyết Mai
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Như Hằng
Xem chi tiết
kimlien
Xem chi tiết
Nguyễn Minh Hoa
Xem chi tiết
gnounpie
Xem chi tiết