Đối với kiểu đề này, em cần nhìn thấy mối quan hệ giữa hai bài, từ đó đưa ra điểm tương đồng và chỉ ra nét đặc trưng của từng bài.
Hình ảnh những người lính lái xe Trường Sơn, thường gắn với hình ảnh những cô thanh niên xung phong mở đường cho xe chạy.
Ở đây có thể dễ dàng thấy được cả hai bài thơ đều nói về lòng yêu nước, ý chí và sức mạnh bền bỉ của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ.=>Dẫn chứng là các nhân vật trong 2 bài
Bài bài thơ về tiểu đội xe không kính: là những người chiến sĩ lái xe trên tuyến đường đầy những hiểm nguy, gian khổ và thiếu thốn
Trong bài thơ, hình ảnh những người lính hiện lên như thế nào, những khó khăn gian khổ mà họ trải qua ra sao?Thái độ của họ trước những khó khăn, gian khổ ấy
=>Làm nổi bật lên những phẩm chất đáng quý của họ.
Bài "Những ngôi sao xa xôi"
Là những cô thanh niên xung phong,làm nhiệm vụ phá bom mìn, san lấp đường để lưu thông các tuyến giao thông huyết mạch cho xe ta chiến đấu.
khó khăn gian khổ mà hàng ngày họ phải đối mặt: cả ở trong nơi sinh hoạt, lẫn những hiểm nguy trong công việc và môi trường làm việc của họ
=>ở họ vẫn ngời lên một tình đồng chí, đồng đôi, một tinh thần lạc quan, và tâm hồn ngây thơ,t rong sáng của những cô gái mới lớn
Điểm chung của 2 bài này
-Đối tượng: những người chiến sĩ còn rất trẻ, xuất thân từ tầng lớp tri thức
=>Tình yêu nước và tâm hồn của họ có phần lãng mạn, bay bổng đặc biệt so sánh nó với tình yêu nước mộc mạc, chân chất trong bài Đồng Chí.
Những khó khăn, gian khổ mà họ phải trải qua trong khi làm nhiệm vụ: đó là những thiếu thốn chung của toàn thể dân tộc trong những ngày gồng mình lên đòi lại độc lập.Thái độ lạc quan và cách đối mặt với khó khăn gian khổn của họ.
Giúp thế hệ sau nhìn thấy được rõ nét những gian khổ mà thế hệ trước đã trải qua để có được độc lập tự do cho đất nước
=>Làm tôn lên vẻ đẹp của những người thanh niên trong thời kì gian khổ
=>Để lại cho chúng ta tình thương, sự đồng cảm với họ.và những suy ngẫm về thái độ, trách nhiệm đối với đất nước của thế hệ trẻ ngày nay.
Dựa trên đó, em triển khai ra nhé