Cho tgDEF cân tại D(D nhọn). Vẽ EM vg góc DF tại M, FN vg góc DE tại N. a)C/m:tgDME=tgDNF b)Gọi I là giao điểm của EM và FN. C/m:DI là tia p/giác của EDF c)C/m: DF^2+NI^2+MF^2=DI^2+EF^2 Câu C!!!!!!!!!!
Cho tgDEF cân tại D(D nhọn). Vẽ EM vg góc DF tại M, FN vg góc DE tại N. a)C/m:tgDME=tgDNF b)Gọi I là giao điểm của EM và FN. C/m:DI là tia p/giác của EDF c)C/m: DF^2+NI^2+MF^2=DI^2+EF^2
a: Xét ΔDME vuông tại M và ΔDNF vuông tại N có
DE=DF
góc MDE chung
Do đó; ΔDME=ΔDNF
b: Xét ΔDNI vuông tại N và ΔDMI vuông tại M có
DI chung
DN=DM
Do đó: ΔDNI=ΔDMI
Suy ra: \(\widehat{NDI}=\widehat{MDI}\)
hay DI là phân giác của góc EDF
Xét ΔDME vuông tại M và ΔDNF vuông tại N có
DE=DF
góc MDE chung
Do đó; ΔDME=ΔDNF
Xét ΔDNI vuông tại N và ΔDMI vuông tại M có
DI chung
DN=DM
Do đó: ΔDNI=ΔDMI
Suy ra: ˆNDI=ˆMDINDI^=MDI^
hay DI là phân giác của góc EDF
cho tam giác DEF ( DE=DF) . Gọi M và N lần lượt là trung điểm của DE và DF.
a) Chúng minh EM=FN và góc DEM =góc DFN
b) EM cắt FN tại K .C/M KE = KF
C) C/m DK là tia phân giác của góc EDF và DK đi qua trung điểm H của EF
a. vì tam giác DEF cân => DE=DF=>1/2DE=1/2DF=>DM=DN
Xét 2 tam giác DEM và tam giác DFNcó
DE=DF(gt)
góc D chung
DM=DN (cmt)
=>tam giác DEM = tam giác DFN(c,g,c)
=> EM=FN(cạnh tương ứng)
b. Vì góc DEM=góc DFN (cmt)
góc DEF =góc DEF (suy từ giả thuyết)
=>DEF - DEM = DFE - DFN => KEF = KFE
=> tam giác KEF cân
=> KE=KF
c. xét 2 tam giác : tam giác DKE và tam giácDKF
DE=DF (gt)
DK chung
KE=KF (cmt)
tam giác DKE =tam giác DKF (c.c.c)
=> góc EDK = góc FDK
kéo dài DK và và két EF tại H'
xét 2 tam giác tam giác DH'Evà tam giác DH'F
DE=DF
EDH'=FDH'
DH' chung
=> tam giác DH'E= tam giác DH'F
=>H'E =H'F(c.t.ư)
=> H và H' trùng nhau
=>Dk đi qua H
Cho tam giác cân DEF(DE=DF). Gọi N và M lần lượt là trung điểm của DE và DF, kẻ DH vuông góc với EF tại H.
1.Chứng minh HE=HF. Giả sử DE=DF=5 ,EF= 8.Tính độ dài đoạn DH
2.Chứng minh EM=FN và góc DEM= góc DFN.
3Gọi giao điểm của EM và FN là K. Chứng minh KE=KF
4.Chứng minh ba điểm,D K H thẳng hàng
CÀN GẤP LẮM Ạ, CẢM ƠN MỌI NGƯỜI
a, Ta có: DH là đường cao trong tam giác cân DEF
⇒DH vừa là đường cao, vừa là đường trung tuyến trong tam giác cân DEF
⇒HE=HF
Ta có: HE=HF=EF/2=8/2=4 (cm)
Xét ΔDHE vuông tại H
Theo định lý Pi-ta-go, ta có:
DF²=DH²+HF²
⇒DH²=DF²-HF²
⇒DH²=5²-4²
⇒DH²=9
⇒DH=√9=3 (cm)
b, Xét ΔDME và ΔDNF có:
DM=DN (GT)
A là góc chung
DE=DF (GT)
⇒ ΔDME=ΔDNF (c.g.c)
⇒EM=FN (2 cạnh tương ứng)
DEM=DFN (2 góc tương ứng)
c, Ta có: E=F (GT)
và DEM=DFN (cmt)
⇒KEF=KFE
⇒ΔKEF cân tại K
⇒KE=KF
d, Ta có: DH⊥EF và HE=HF
⇒DH là đường trung trực của EF
mà KE=KF
⇒K là điểm thuộc đường trung trực DH
⇒D, K, H thẳng hàng
cho tam giác cân DEF(DE=DF). gọi M và N lần lượt là trung điểm của DE và DF.
a) chứng minh EM=FN và góc DEM= góc DFN
b) gọi giao điểm của EM và FN là K. chứng minh KE=KF
c) chứng minh DK là phân giác của góc EDF và DK kéo dài đi qua trung điểm H của EF
tgDEF vuông tại D(DE<DF) kẻ DK vg EF tại K;lấy M thuộc EF sao cho ED=EM;lấy N thuộc DF sao cho DN=DK
a)góc EDM=EMD
b)DM là p/g góc KDN
c)DM^2=DN^2+NM^2
d) DK+EF>DF+DE
a: ED=EM
=>ΔEDM cân tại E
=>góc EDM=góc EMD
b: góc NDM+góc EDM=90 độ
góc KDM+góc EMD=90 độ
mà góc EDM=góc EMD
nên góc NDM=góc KDM
=>DM là phân giác của góc KDN
c: Xét ΔDKM và ΔDNM có
DK=DN
góc KDM=góc nDM
DM chung
=>ΔDKM=ΔDNM
=>DK=DN và MK=MN và góc DNM=góc DKM=90 độ
=>ΔDNM vuông tại N
=>DM^2=ND^2+NM^2
tgDEF vuông tại D(DE<DF) kẻ DK vg EF tại K;lấy M thuộc EF sao cho ED=EM;lấy N thuộc DF sao cho DN=DK
a)góc EDM=EMD
b)DM là p/g góc KDN
c)DM^2=DN^2+NM^2
a: ED=EM
=>ΔEDM cân tại E
=>góc EDM=góc EMD
b: góc NDM+góc EDM=90 độ
góc KDM+góc EMD=90 độ
mà góc EDM=góc EMD
nên góc NDM=góc KDM
=>DM là phân giác của góc KDN
c: Xét ΔDKM và ΔDNM có
DK=DN
góc KDM=góc nDM
DM chung
=>ΔDKM=ΔDNM
=>DK=DN và MK=MN và góc DNM=góc DKM=90 độ
=>ΔDNM vuông tại N
=>DM^2=ND^2+NM^2
tgDEF vuông tại D(DE<DF) kẻ DK vg EF tại K;lấy M thuộc EF sao cho ED=EM;lấy N thuộc DF sao cho DN=DK
a)góc EDM=EMD
b)DM là p/g góc KDN
c)DM^2=DN^2+NM^2
a: ED=EM
=>ΔEDM cân tại E
=>góc EDM=góc EMD
b: góc NDM+góc EDM=90 độ
góc KDM+góc EMD=90 độ
mà góc EDM=góc EMD
nên góc NDM=góc KDM
=>DM là phân giác của góc KDN
c: Xét ΔDKM và ΔDNM có
DK=DN
góc KDM=góc nDM
DM chung
=>ΔDKM=ΔDNM
=>DK=DN và MK=MN và góc DNM=góc DKM=90 độ
=>ΔDNM vuông tại N
=>DM^2=ND^2+NM^2
Cho tam giác DEF cân tại D. Lấy điểm M thuộc cạnh DF, điểm N thuộc cạnh DE sao cho DM = DN
a) So sánh góc DEM và góc DFN
b) Gọi I là giao điểm của EM và FN. Tam giác IEF là tam giác gì? Chứng minh?
c) Chứng minh MN // EF
a) XÉT \(\Delta DEM\)VÀ \(\Delta DEN\)
^D CHUNG
DM=DN \(\Rightarrow\Delta DEM=\Delta DEN\left(C-G-C\right)\)=> ^DEM=^DEN
DF=DE
b) VÌ ^DEF=^DFE MÀ ^DEM=^DEN =>^IEF=^IFE \(\Rightarrow\Delta IEF\)CÂN
c) TA CÓ \(\Delta DNM\)CÂN TẠI D NÊN ^DMN=^DNM=\(\frac{180^0-D}{2}\)(1)
TA LẠI CÓ \(\Delta DÈF\)CÂN TẠI D NÊN ^DEF=^DFE=\(\frac{180^0-D}{2}\)(2)
TỪ (1) VÀ (2) => ^DMN=^DFE
MÀ 2 GÓC NÀY Ở VỊ TRÍ ĐỒNG VỊ NÊN NM // EF
Câu 2: Cho tam giác DEF cân tại D (D<90°). Vẽ EH ⊥DF tại H, FK ⊥DE tại K. Gọi O là giao điểm của EH và FK.
a) Chứng minh rằng △KEF=△HFE, DH =DK
b) Chứng minh rằng DO là tia phân giác của góc EDF .
c)Chứng minh rằng HK//EF
d) Gọi I là trung điểm cạnh EF. Chứng minh rằng D, O, I thẳng hàng.
tam giác DEF cân tại D suy ra DE=DF, góc DEF = góc DFE
Xét tam giác KEF và tam giác HFE
có EF chung
góc EKF=góc EHF = 900
góc KEF=góc HFE (CMT)
suy ra tam giác KEF và tam giác HFE (cạnh huyền-góc nhọn)
suy ra EK = HF
mà DK+KE=DE, DH+HF=DF
lại có DE=DF (CMT)
suy ra KD=DH
b) xét tam giác DKO và tam giác DHO
có DO chung
góc DKO = góc DHO = 900
DK = DH (CMT)
suy ra tam giác DKO = tam giác DHO ( cạnh huyền-cạnh góc vuông)
suy ra góc KDO = góc HDO
suy ra DO là tia phân giác của góc EDF (1)
c) Vì DK = DH suy ra tam giác DKH cân tại D
suy ra góc DKH= góc DHK
suy ra góc DKH+ góc DHK + góc KDH = 1800
suy ra góc DKH=(1800 - góc KDH) :2 (2)
Tam giác DEF cân tại D
suy ra góc DEF + góc DFE + góc EDF = 1800
suy ra góc DEF = (1800 - góc KDH) :2 (3)
Từ (2) và (3) suy ra góc DKH = góc DEF
mà góc DKH đồng vị với góc DEF
suy ra KH // EF
d) Xét tam giác DEI và tam giác DFI
có DE = DF (CMT)
DI chung
EI = IF
suy ra tam giác DEI = tam giác DFI (c.c.c)
suy ra góc EDI = góc FDI
suy ra DI là tia phân giác của góc EDF (4)
Từ (1) và (4) suy ra DO trùng DI
hay ba điểm D, O, I thẳng hàng.