- Tham gia buổi toạ đàm về chủ đề Em đã lớn hơn
- Đặt câu hỏi và thảo luận những nội dung liên quan đến chủ đề buổi toạ đàm.

- Chia sẻ bài học em rút ra được sau buổi tọa đàm.
- Tham gia buổi toạ đàm về chủ đề Em đã lớn hơn
- Đặt câu hỏi và thảo luận những nội dung liên quan đến chủ đề buổi toạ đàm.

- Chia sẻ bài học em rút ra được sau buổi tọa đàm.
Triển lãm tác phẩm Hành trình khôn lớn
- Thảo luận và thống nhất ý tưởng trưng bày các tác phẩm.
- Sắp xếp các tác phâm Hành trinh khôn lớn vào khu vực trưng bay
- Giới thiệu về sự thay đổi của bản thân thể hiện qua tác phẩm.
Thảo luận (1)Hướng dẫn giảiCác em thực hành như hướng dẫn ở trên.
(Trả lời bởi Nguyễn Việt Dũng)
Sáng tạo tác phẩm Hành trình khôn lớn
- Chuẩn bị:
+ Các bức ảnh, tư liệu về bản thân được lưu giữ từ nhỏ đến thời điểm hiện tại;
+ Giấy khổ lớn, bút màu, kéo, hồ dán,...
- Sáng tạo tác phẩm Hành trình khôn lớn theo gợi ý:
+ Lựa chọn hình thức thể hiện tác phẩm: an-bum, tranh vẽ, lược đồ, sơ đồ, truyện tranh,...,
+ Vẽ tranh hoặc sắp xếp các bức ảnh, tư liệu về bản thân theo ý tưởng của em;
+ Viết chú thích cho các bức tranh, ảnh và trang trí tác phẩm theo ý thích.

Thảo luận (1)Hướng dẫn giảiCác em sáng tạo như hướng dẫn ở trên.
(Trả lời bởi Nguyễn Việt Dũng)
- Chia sẻ câu chuyện của em trước toàn trường
- Bày tỏ cảm nghĩ khi nghe câu chuyện của các bạn

Thảo luận (1)Hướng dẫn giải- Câu chuyện của em:
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn thấy có lỗi về việc mình đã làm. Đó là bài học đường đời đầu tiên của tôi. Lúc ấy, tôi chỉ mới học lớp hai. Vì trong nhà hay được bố mẹ nuông chiều nên tôi rất bướng bỉnh. Sống cùng gia đình tôi còn có cả bà nội. Bà là người duy nhất hay nhắc những thói hư tật xấu của tôi.
Bà thường bảo:” Cháu ơi, mỗi sáng thức dậy phải xếp đồ đạc gọn gàng. Mỗi khi học xong phải để đồ đạc vào đúng chỗ”. Tuy vậy nhưng tôi vẫn thường hay cãi lại bà. Nhiều lúc thấy có lỗi nhưng vẫn không nói nên lời được. Sáng hôm sau, như thường lệ, tôi đi học. Vừa chạy ra cổng nhà, tôi bỗng nghe thấy tiếng bà gọi:” Cháu ơi, hôm nay trời sẽ mưa to đấy. Cháu nên mang theo áo mưa”. Giật mình, nhưng em thì chứng nào tật đấy, tôi không nghe lời bà còn cãi lại bà một câu:” Cặp cháu hôm nay nặng lắm, mưa thì mặc kệ mưa.”. Quả thật, chiều hôm ấy trời mưa rất to. Đứng bên hiên, tôi nghĩ:” Bố mẹ đi làm đến tối mới về. Chắc không ai đón mình đâu.”. Bỗng nhiên, nhìn ra xa, tôi thấy bóng dáng quen thuộc của bà. Tôi mừng rỡ, gọi to:” Bà ơi, cháu ở đây, cháu ở đây,…”. Hai bà cháu lội mưa về. Về đến nhà, tôi không sao nhưng bà thì ướt hết vì che cho tôi mỗi lúc gió to. Tối đó, bà bị sốt cao. Đến sáng, bà qua đời. Tôi như người chết đứng. Quỳ mãi bên bà và khóc rất lâu. Lúc đó tôi chỉ ước sao cho bà sống lại. Bố mẹ tưởng vì bà đi nên tôi buồn. Nhưng thật ra, họ đâu biết những gì tôi đã gây ra.
Qua bài học đó, tôi đã rút ra cho mình một kinh nghiệm thật sâu sắc. Bây giờ, mỗi khi có ai nhắc đến bà. Tôi lại thấy trong lòng mình đau nhói. Tôi mong sao bà sẽ có một cuộc sống thật hạnh phúc ở thế giới bên kia. ”Bà ơi, bà có nghe thấy cháu nói không. Cháu không mong bà sẽ tha thứ cho cháu. Cháu chỉ mong sao bà được hạnh phúc. Cháu sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng bà và bố mẹ. Cháu xin hứa.”
- Cảm nghĩ của em khi nghe câu chuyện của các bạn: Em thấy các bạn đã thay đổi và ngày một tốt hơn. Em thấy vui và ngưỡng mộ các bạn
(Trả lời bởi Nguyễn Việt Dũng)