viết đoạn văn nghị luận ngắn khoảng 1 trang giấy thi trình bày suy nghĩ của anh (chị) về vấn đề chứa đựng trong câu chuyện sau: ông già và thần chết: một hôm ông già đốn củi thì nặng, ông già kiệt sức đặt bó củi xuống và nói : -chà giá thần chết mang ta đi có phải hơn không ! thần chết đến và bảo: -ta đây, cần gì nào? ông già sợ hãi bảo: lão muốn ngài nhấc hộ bó củi lên cho lão
Sau đây là gợi ý của mình.
- Ý nghĩa câu truyện trên chính là: chúng ta cần phải biết trân trọng sự sống. Sự sống có hạn nên chính là điều vô giá nhất.
- Bàn luận xoay quanh ý nghĩa trên:
+ Trữ lượng cuộc đời là hữu hạn, chúng ta chỉ sống một lần trên đời nên cần phải sống sao cho đáng để một ngày rời khỏi "xóm trọ trần gian", ta sẽ không phải mang theo chút tiếc nuối nào.
+ Bất hạnh tồn tại song hành với hạnh phúc, chính nó là điều làm chúng ta nản chí và nghĩ tới cái chết nhiều hơn => đòi hỏi chúng ta phải vượt qua. Còn sống là còn có cơ hội đứng lên sau vấp ngã, xây dựng cơ đồ từ vết xe đổ thất bại.
+ Bên cạnh đó chúng ta cần đặt niềm tin vào sự sống của mình. Không có bầu trời lúc nào cũng màu xám chỉ có nỗi buồn làm ta bỏ lỡ những ngày xanh => giữ cho mình sự lạc quan để trân trọng cuộc sống này nhiều hơn.