Tôi rất yêu mẹ tôi, tôi yêu mẹ tôi khi mẹ tôi cười, tôi yêu mẹ tôi khi mẹ tôi vui vẻ,.. và cả những lúc mẹ tôi mệt mỏi. Cái khoảnh khắc tôi yêu mẹ nhất có lẽ là lúc mẹ ru tôi ngủ. Đến giờ này, tôi đã được mười bốn tuổi rồi mà còn được nghe những câu hát ru thốt ra từ đôi môi bé nhỏ của mẹ nữa. Mỗi khi mẹ ru tôi ngủ tôi cảm thấy giống như mình lạc vào thế giới thần tiên vậy, từng câu hát của mẹ làm tôi cảm thấy thú vị, từng âm điệu của mẹ là tôi say giấc. Tôi đọc được những suy nghĩ trong lời hát của mẹ khi lên khi xuống, nhưng đều có sự ấm áp hơn cả với mong muốn mang đến giấc ngủ ngon cho con. Có lần tôi giả vờ ngủ, mắt ti hí nhìn mẹ thốt từng lời ca "Rí rầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi, khó đi mẹ dắt con đi,..." mà kì diệu, hai tay phe phẩy quạt mo để cho mát hơn, không khó chịu bởi thời tiết. Tôi rất muốn chìm vào giấc ngủ và nói thầm với mẹ : "Con yêu mẹ nhiều lắm! Con cảm ơn vì mẹ luôn hi sinh cho con, đặc biệt là tấm lòng cao cả mỗi khi mẹ ru con ngủ! Mẹ hãy luôn sống với con nhé!".
Lưu ý: Câu in đậm là câu trần thuật đơn ko có từ "là".
Tham khảo nhé! Văn học ko phải năng khiếu của mình!
Giờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
Giờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.