Ba kính yêu của con !
"Nơi anh đến là biển xa. nơi anh tới ngoài đảo xa. Từ mảnh đất quê ta giữa đại dương mang tình yêu quê nhà…”, những câu hát ấy vang lên qua loa phát thanh phường, dù ngắn ngủi nhưng khiến con bồi hồi, xúc động vô cùng. Con liền cầm bút viết lá thư gửi tới ba.
Dẫu biết rằng khoảng cách giữa đất liền và Trường Sa xa lắm, nhưng con tin, ở nơi ấy, ba sẽ cảm nhận được tình cảm sâu sắc của cô con gái yêu. Con nhớ ba thật nhiều!
Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần. Tiếng sóng biển vẫn đang hòa nhịp cùng tiếng đàn guitar và lời ca tiếng hát của các chiến sĩ, ba nhỉ! Con nhớ ba kể cho con nghe về cuộc sống còn nhiều khó khăn, gian khổ của những lính đảo, nhưng ai ai cũng luôn chắc cây súng trong tay để bảo vệ biển trời quê hương.
Sau những giờ thực hiện nhiệm vụ, họ lại ngồi bên nhau, đàn hát cho nhau nghe. Những buổi tối sinh hoạt văn nghệ cuối tuần như thế này, một dòng thư, một lời nói cũng có thể trở thành một giai điệu ngọt ngào; một bài hát có thể được hát đi hát lại nhiều lần mà vẫn rất say mê.
Âm nhạc gắn kết những người lính biển trẻ từ nhiều vùng miền lại với nhau, để họ có chung sự đồng cảm, thân thiết như anh em một nhà, cùng đồng lòng, quyết tâm vượt qua mọi gian khó để tiến lên phía trước, sống lạc quan và yêu đời hơn… “Biển là nhà. Âm nhạc là món ăn tinh thần quý giá nhất” - Lời nói ấy của ba, cùng những câu chuyện ba kể in sâu trong tâm trí con. Con thấy thú vị đến nỗi không ít lần năn nỉ ba: “Mai này lớn lên, ba cho con ra biển làm lính đảo, hát cùng ba nhé!”.
Ba biết không, mỗi lần nhớ ba, con lại ngắm nhìn con ốc biển và chiếc đàn guitar - Gia tài ba tặng con trong chuyến nghỉ phép ngắn ngủi vừa rồi. Đặt con ốc bên tai, không chỉ nghe tiếng sóng biển rì rào mà con còn nghe cả giọng nói ấm áp của ba nữa: “Con gái yêu, hôm nay con có nhiều niềm vui chứ? Con đã đàn được bài gì rồi?”.
Hì hì, ngày ba đi xa, ba mới chỉ kịp dạy con những nốt nhạc đầu tiên, thế mà bây giờ con đã đàn được khá nhiều ca khúc rồi đó. Âm nhạc quả là kỳ diệu, ba ạ! Đàn lên bản ballad êm dịu Everything I do, con thấy sự bình yên trong tâm hồn, thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao, xóa tan những âu lo, buồn chán. Đàn và hát vang ca khúc Lá cờ, tâm hồn con trẻ trung đến lạ, thấy thêm yêu quê hương, đất nước.
Và ba biết không, hôm vừa rồi, con và các bạn trong lớp đã có buổi giao lưu văn nghệ rất ý nghĩa với các bạn học sinh trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu. Chúng con tuy không nhìn thấy nhau, nhưng chỉ cần nghe tiếng đàn, tiếng hát là đã cảm nhận được con người, tính cách, thấy quý mến và đồng cảm với nhau vô cùng.
Cuộc sống ghê sợ trong bóng tối đã bị đẩy đi rất xa, thay vào đó là ước mơ, hoài bão của các bạn ấy được nuôi dưỡng bên trong những nốt nhạc, cây đàn. Tuyệt vời lắm ba nhé, tiếng hát, tiếng đàn của các bạn con bay xa đến Nhật Bản, Mỹ, Hàn Quốc… làm rung động trái tim bao người.
Có không ít bạn ngày trước từng bi quan về số phận, cuộc đời, nhờ có âm nhạc đã thay đổi tất cả, trở thành sinh viên ưu tú của Nhạc viện, cả nhạc sỹ sáng tác nhiều bài hát hay nữa.
Mà ba ơi, chỉ còn 17 ngày nữa là đến Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12. Trên báo chí, truyền hình xuất hiện nhiều chương trình, hình ảnh về những người lính cụ Hồ.
Con đã lặng người đi khi thấy hình ảnh người lính già ôm cây đàn guitar ngồi hát vang trong những ca khúc truyền thống cách mạng bên dòng người đến viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Âm nhạc từng kết nối nhân dân Việt Nam đoàn kết bên nhau để đánh thắng kẻ thù năm xưa, giờ lại vang lên để tưởng nhớ người anh hùng vĩ đại của dân tộc. Tất cả lặng lẽ rơi những giọt nước mắt để tưởng nhớ, để tự hào…
Và cũng từ đây, con và các bạn có ý tưởng thực hiện đĩa nhạc mang tên Cháu yêu chú bộ đội để gửi tặng ba và các chiến sĩ. Bạn đệm đàn guitar, bạn đánh trống, bạn hát chính, bạn hát bè…, ba ạ! Tuy tập luyện khá vất vả nhưng ai cũng hào hứng tham gia. Chắc chắn đây là món quà tinh thần vô cùng quý giá, mang lại thật nhiều niềm vui cho những người lính đảo.
Chúng con sẽ nhờ các cô chú bưu tá chuyển đĩa nhạc, những lá thư đến đảo xa. Khoảng cách giữa đất liền và Trường Sa đã thật gần khi có những cánh tem thư bưu chính nối nhịp yêu thương.
Ba kính yêu! Viết thư cho ba, lần nào con cũng muốn tâm sự thật nhiều. Con đã lớn rồi phải không ba? Ở nơi xa, ba hãy yên tâm về con nhé. Con hứa với ba sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi và đàn thật hay nữa.
Gửi tới ba và các đồng đội của ba những lời chúc tốt đẹp nhất!
Yêu ba rất nhiều!
Con gái
mỏi tay quá bạn à
Thạch Hóa, ngày 3 tháng 12 năm 2012
Các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa kính mến !
Cháu xin tự giới thiệu về bản thân mình. Cháu tên là Hà Nguyễn Phương Linh, năm nay vừa tròn 12 tuổi, học lớp 62, trường THCS Thạch Hóa, xã Thạch Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình. Các chú ơi, các chú có khỏe không! Ngoài đó các chú phải canh giữ biển đảo của Tổ quốc giữa đầy nắng và gió cháu thương các chú lắm. Các chú hãy cố lên, đứng vững đôi chân để bảo vệ Trường Sa - một phần máu thịt của đất nước hình chữ S. Cũng sắp đến ngày 22-12, cháu lại nhớ đến mỗi ngày đến lớp lại nghe thầy giáo giảng bài và nói lên lòng biết ơn của chúng ta đối với các chú bộ đội đang ngày đêm canh giữ biển đảo Trường Sa. Qua những bài giảng trên lớp, trên tivi và trên báo chí … đều ca ngợi lòng dũng cảm và kiên trì của các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa để bảo vệ một phần máu thịt của Việt Nam tránh khỏi một số nước đang nhòm ngó đến những nơi có nhiều khoáng sản, nhiều tài nguyên thiên nhiên quý giá như ở quần đảo Trường Sa. Mỗi ngày đến lớp cháu đều nhìn lên tấm bản đồ hình chữ S, dường như Trường Sa đã hiện ra trước mắt cháu là các chú bộ đội đang canh giữ biển đảo giữa cái tiếng xì xào của sóng biển. Cứ nhớ đến các chú bộ đội chịu nắng, chịu gió để bảo vệ Trường Sa, lòng cháu càng biết ơn vô hạn. Các chú đã bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc, tránh các nước xâm lược, để các cháu ngồi dưới mái trường xã hội chủ nghĩa yên bình như ngày hôm nay. Cháu xin hứa với các chú làm tròn nhiệm vụ của người học sinh, là con ngoan trò giỏi. Để mai đây trở thành một người công dân chân chính để giống được như các chú bộ đội, lấy hết sức lực của mình để xây dựng, bảo vệ Tổ quốc càng giàu đẹp. Để khẳng định biển đảo Trường Sa thuộc lãnh thổ nước Việt Nam chúng ta.
Cháu ngoan của các chú
Linh
Hà Nguyễn Phương Linh
Các chú chiến sĩ Hải quân thân mến!
Lời đầu thư, cháu xin chúc các chú dồi dào sức khoẻ và gửi tới các chú những gì tốt đẹp nhất. Hi vọng rằng cánh thư nhỏ bé này sẽ là chiếc cầu nối gắn kết những con người chưa từng gặp mặt.
Chắc hẳn, nơi đảo xa, các chú đang băn khoăn người viết lá thư này. Xin tự giới thiệu, cháu tên là Linh là học sinh Trường THCS Thạch Hoá.
Các chú Hải quân yêu quý!
Qua các bài giảng của thầy cô cũng như qua sách báo, TV, cháu đã hiểu rất nhiều về nhiệm vụ cao cả và sự hi sinh thầm lặng của các chú cho Mẹ hiền Tổ quốc. Sinh sống ở đất liền, nỗi băn khoăn của cháu là ở nơi xa ấy, cuộc sống của các chú như thế nào? Điều kiện sinh sống trên đảo ra sao? Ước mong có một ngày được đặt chân ra đảo để hỏi thăm các chú dường như là thường trực trong mỗi chúng cháu.
Thưa các chú!
Ngày nay được sống trong hoà bình, hơn ai hết, cháu hiểu rằng: “ Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên” cả, vì vậy các chú vẫn phải ngày đêm cầm chắc tay súng bảo vệ vững bền chủ quyền biển, đảo và thềm lục địa thiêng liêng của Tổ quốc. Các chú là những người giữ nước anh hùng, vĩ đại. Cháu tự hào, khâm phục và kính yêu các chú, những người âm thầm cống hiến cuộc đời mình ở nơi đón ánh nắng mặt trời đầu tiên trên lãnh thổ chữ “S” thân thương. Đất nước chúng ta có rừng vàng, biển bạc, đó là điều không gì chối cãi được, phải không các chú? Theo cháu được biết thì hiện nay, Trung Quốc đang thực hiện những kế hoạch leo thang tại Biển Đông. Cháu cũng như tất cả mọi người luôn mong muốn đất nước chúng ta luôn giữ toàn vẹn chủ quyền biển đảo, cháu mong nuốn đát nước chúng ta ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa, ước mong ấy không phải chỉ riêng ai các chú nhỉ? Và các chú chính là nơi để cháu và các bạn trẻ Thạch Hoá gửi gắm niềm tin khát vọng.
Các chú ạ!
Cháu biết là lính biển các chú phải xa nhà, xa gia đình, xa quê hương, có lẽ các chú cũng rất buồn. Nhưng cháu tin lòng yêu nước, yêu Tổ quốc sẽ chiến thắng tất cả. Cháu tin là như vậy. Cháu tin ở các chú. Nơi đất liền, cuộc sống của chúng cháu là rất tốt. Cháu ước sau này sẽ trở thành một nữ cảnh sát để truy lùng tội phạm, để giữ bình yên nơi đất liền, để các chú nơi đảo xa yên tâm hoàn thành nhiệm vụ. Cháu tự hứa sẽ học tập thật tốt, cố gắng đạt được ước mơ của mình. Sẽ cùng nhau đoàn kết, cùng phấn đấu vì tương lai tươi sang. Những trái tim nhỏ bé chốn đất liền luôn hướng về Trường Sa.
Cuối thư, cháu chúc các chú luôn khoẻ mạnh, vững chắc tay súng hoàn thanh tốt nhiệm vụ thiêng liêng cao cả. Tuổi trẻ Thạch Hoá luôn tự hào về các chú - “người giữ nước” chốn hải đảo xa xôi. Mong sớm gặp mặt các chiến sĩ ở quần đảo Trường Sa yêu dấu. Tạm biệt các chú.