+ Trong hoàn cảnh vị thế thay đổi, Kiều ở thế thượng phong còn Hoạn Thư phải chịu tội, quỳ gối, cái cách Kiều xưng hô với Hoạn Thư là “Tiểu thư” thật mỉa mai thay. Giọng điệu của nàng tạo cảm giác điềm đạm, bình tĩnh, nhưng chữ nào chữ nấy rất cứng rắn, nhắc “đời xưa” với “đời nay” ý chỉ thế sự dễ đổi dời, đáng lý khi xưa Hoạn Thư nên chừa cho mình một đường lui. Lời nói của nàng vừa đay nghiến vừa như kim châm vào lòng người, cực kỳ sắc bén, khiến đối phương khó chịu vô cùng.
+ Thái độ của nàng rất kiên quyết, thù này không trả thì không giải mối hận trong lòng, câu thơ “Càng cay nghiệt lắm càng oan trái nhiều”, là lời cảnh báo đầy sâu cay của Kiều về những gì Hoạn Thư sắp phải trả giá cho tội lỗi của mình.