Trong loạt bài trên báo Tuổi trẻ chủ nhật bàn về thế hệ gấu bông có đề cập hai hiện tượng:
1. Một cô bé mười lăm tuổi, được mẹ chở đi đánh cầu lông. Xe hai mẹ con bị va quẹt, đồ đạc trên xe văng tung tóe. Người mẹ vội vàng gom nhặt, vài người đi đường cũng dừng lại phụ giúp còn cô bé thờ ơ đứng nhìn. Đợi mẹ nhặt xong mọi thứ, cô bé leo lên xe và thản nhiên dặn: “Lát về mẹ nhớ mua cho con li chè!”.
2. Một cậu học sinh khi được hỏi về ca sĩ nổi tiếng mà cậu hâm mộ, cậu đã trả lời rất rành mạch về cách ăn mặc, sở thích của ca sĩ đó. Nhưng khi được hỏi về nghề nghiệp, sở thích của cha mẹ cậu, cậu ta ấp úng, không trả lời được.
Là người con trong gia đình, em hãy trình bày suy nghĩ về hai hiện tượng trên qua một bài văn ngắn .
mọi người nhớ giúp mik nha. mai phải nộp rùi
Nhà văn nổi tiếng của người Mỹ đã từng nói :"Chúng ta có thể đã chữa trị được hầu hết thói xấu xa; nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra liều thuốc cho thói xấu tồi tệ nhất, sự vô cảm của con người." .Vậy có bao giờ bạn tự hỏi với lòng mình rằng : " Sự vô cảm là gì !??"
Cuộc sống ngày càng hiện đại đồng nghĩa với việc đời sống của con người ngày càng nâng cao và có lẽ đó cũng là một lý do chính dẫn đến tình trạng thờ ơ , thái độ hờ hững , vô cảm trước sự đời của tầng lớp giới trẻ hiện nay. Có thể khẳng định rằng sự vô cảm chính là một con dao sắc và bạn cứ ngày một sống trong cái vỏ bọc mang lốt của sự phát triển ,tiến bộ thì chẳng khác nào bạn đang mài dũa nó thành thứ vũ khí nguy hiểm có thể hủy hoại cuộc sống của những người xung quanh và của chính bạn .... Hai câu truyện trên đã nói lên được tình trạng nhức nhối đó , bạn có cảm thấy khóc có thể chấp nhận trước hành vi của những bạn nhỏ trong đó ? Khi người mẹ thì khốn khổ đi nhặt đò lên thì người con gái thì thờ ơ và cho rằng đó là điều hiển nhiên và còn thản nhiên nhìn người mẹ nhặt đò trước ánh mắt lo ngại của mọi người xung quanh . Hay là hình ảnh của người con trai , khi được hỏi về những người xa lạ thậm chí còn chưa được gặp tiếp xúc bao giờ thì có thể trả lời rất rành mạch về tiểu sử thậm chí là về thói quen , sở thích và cách ăn mặc mà đến khi hỏi về những người xung quanh cậu bé , người hằng ngày luông quan tâm đến bữa ăn,giấc ngủ của cậu thì cậu thậm chí còn không trả lời được ...Vậy nếu bạn là những người trong cuộc là người mẹ của cô cậu bé kia thì bạn có để những đứa con yêu dấu của mình sa chân vào con đường không có lỗi về ? Nếu không thì xin thưa , vô cảm dường như là con virut lây lan khắp từ người này đến người kia , vậy liệu bạn có đủ dũng cảm để chống cự ,để đối mặt với nó ?? Tôi có suy nghĩ , giá như cô bé trên có sự yêu thương người mẹ của mình , khi người mẹ đang gom nhặt đồ thì cô bé đến và nhanh tay nhặt giùm mẹ và giá như cái câu nói đầy tính xa lạ của cô bé được thay bằng một câu nói : " Mẹ ơi , mẹ có đau không ạ ?" giá như cậu bé quan tâm đến cha mẹ và những người thân của mình thay vì quan tâm những điều vớ vẩn về những con người xa lạ thì cậu bé giúp đỡ gia đình bằng những việc nhỏ nhoi ...Bạn có thấy cuộc đời thật tươi đẹp không ? Vô cảm là không đáng sợ , cái đáng sợ là bạn biết nó mà vẫn để nó gặm nhấm dần con người bạn , để đến khi nó bất thình lình đâm bạn một phát ,nhìn xuống chuôi dao thì bạn đã sớm tắt thở rồi !!!
Hãy sống thật có ý nghĩa ,đừng vì những điều ích kỷ nhỏ nhen bám gốc rễ vào con người bạn , đừng để vô cảm luôn hiện hữu mỗi khi người khác nhắc đến bạn , sống yêu thương không khó , sống hết mình và vì người khác .Hãy nhớ đến lời của tôi!!!!
=> Gợi ý:
I - Mở bài: Đặt vấn đề: Sự vô tâm của thế hệ gấu bông đã làm giật mình các bậc cha mẹ. Hai hiện tượng mà báo Tuổi trẻ Chủ nhật đã nêu là khá phổ biến. Đó cũng là thể hiện của sự suy tàn về chữ hiếu và vi phạm nghiêm trọng đạo đức con người Á Đông. Hai hiện tượng trên như một lời cảnh tỉnh đối với bổn phận làm con của chúng ta.
II - Thân bài:
1.Biểu hiện: Giải thích nội dung của hai hiện tượng trên nói lên sự vô tâm của thế hệ trẻ đối với những người thân yêu nhất, có công nuôi dưỡng và bảo bọc chúng ta từ khi mới sinh ra - đó là cha mẹ, ông bà, thầy cô giáo,... Hình ảnh một em bé thờ ơ khi mẹ đi nhặt đồ và hồn nhiên nói: “Lát về mẹ nhớ mua cho con li chè!” cũng như hình ảnh một cậu học sinh rất rành về sở thích của ca sĩ cậu yêu thích mà chẳng biết gì về sở thích, nghề nghiệp, tâm trạng và niềm đau của bố mẹ mình. Điều đó đã tạo nên sự phản cảm mạnh mẽ trong tâm hồn người đọc.
2.Nguyên nhân:
- Giới trẻ thường chỉ quan tâm tới cuộc sống và sở thích của mình, đó là một trong những biểu hiện của thói ích kỷ.
- Bậc cha mẹ thiếu sâu sát, thiếu quan tâm đúng mực đến hành vi, sở thích và nhân cách của con.
- Nhà trường và xã hội thiếu phương pháp giáo dục đúng mực, thiếu những hoạt động để rèn luyện nhân cách của học sinh và gắn kết con cái với cha mẹ.
- Nhà trường và gia đình còn thờ ơ với việc giáo dục cẩn trọng về đạo đức làm người và những đức tính như: hiếu thảo, lòng biết ơn, lòng nhân ái, tính vị tha, khả năng chia sẻ với những người thân yêu, ...
3.Hậu quả:
- Nếu không khắc phục được những hiện tượng này, xã hội càng ngày càng trở nên băng hoại về đạo đức và sự vô cảm càng ngày càng trở nên phổ biến.
- Những hiện tượng trên là nhát dao cứa vào lương tâm của những người Việt Nam có đạo đức, là nỗi đau dai dẳng cho thế hệ cha anh.
- Những hiện tượng trên là sự xói mòn về đạo đức, là sự chạy theo những nét đẹp phù phiếm và hư ảo, bỏ quên những nét đẹp chân thật và những tình cảm thiêng liêng.
4.Cách khắc phục:
- Chủ quan: bản thân mỗi con người phải ý thức về trách nhiệm của mình đối với gia đình và xã hội, rèn luyện lòng nhân ái, lòng vị tha từ những việc nhỏ nhặt nhất.
- Khách quan: gia đình, nhà trường và xã hội nên chú trọng hơn về việc giáo dục nhân cách cho học sinh, dạy học sinh biết quan tâm tới những người thân yêu, gần gũi với mình, dạy học sinh biết cảm nhận vẻ đẹp cùa lòng vị tha, sự chia sẻ, đồng cảm và lối sống có trách nhiệm.
- Lên án mạnh mẽ lối sống thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm, ích kỷ.
III - Kết bài: Hai hiện tượng trên đã đánh thức lương tâm của những người đã từng mắc vào những lỗi lầm tương tự. Đó là hồi chuông cảnh tỉnh đối với thế hệ trẻ nói riêng và đối với tất cả những người Việt Nam.