7d nói chung và bản thân mk nói riêng bạn ơi~ :)
7d nói chung và bản thân mk nói riêng bạn ơi~ :)
show khoe ảnh chụp nghiêng ko ạ ? ko phải ảnh mạng , ko idol ,... . tóm lại là của bản thân hay là bạn bè j cx đc ạ . rảnh quá , xin lỗi nếu làm phiền :))
khi soái ca lên tiếng. mk xin khẳng định lại vs zeno-zama và lê huỳnh bảo ngọc rằng:
1.duy anh chỉ có gái theo chứ k theo gái
2.là man 100% (chứ k phải la girl hay cj)
3.k phải là loại người nham hiểm,thâm độc.
4. chỉ có 1 nick độc nhất là duy anh.
5.chưa có ny,k iu ai
(lưu ý: k tin thì có thê vào trang cá nhân và hỏi bất kì ai theo joi mk kaka)
Người Lạ Ơi ! Official MV | Superbrothers x Karik x Orange - YouTube
Tôi lạc quan giữa đám đông , nhưng khi 1 mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn , nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó , dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng , cô đơn 1 lần rồi khỏi những khoảng trống.
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm , sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng
Chỉ 1 lần thôi , cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi ! người đến ủi an tâm hồn này được không ?
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả , đừng vội vàng quá
Người lạ ơi ! Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng , để tôi thanh thản
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi...
Cô đơn , lẻ loi , tâm tư như sóng đánh
Chơi vơi , mệt mỏi , tâm hồn thì mong manh
Không cần người phải quá sâu sắc , chỉ cần bờ vai người đủ rộng
Chân thành đừng giấu sau màu mắt , cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi , cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng
1 người với tôi vậy là đủ , những thứ còn lại chẳng quan trọng
1 người không bao giờ nhắc về quá khứ , không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng , bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải “ngay” lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi , 1 người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi.
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả , đừng vội vàng quá
Người lạ ơi ! Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng , để tôi thanh thản
Người lạ ơi ! Xin hãy cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi...
Cả trời tâm tư tôi ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Cho mk 1 vài mẫu vẽ mắt đẹp bằng bút chì mà mn hay vẽ/ lấy mạng cx đc nhưng phải đơn giản do tui thử nhiều rồi nhưng mà vẽ mắt vẫn ngu. :>
Có ai chơi lazi hem? Gửi link tui kb nha !
@TrầnPhanThanhThảo dạo này chạy xong là hay ngồi liền. Bây h về nhà tự nhiên mắc ói, tức bụng, đau bụng , khó thở quá chắc là phải nghỉ 1 time để ôn thi vs nghỉ dưỡng quá
Hỏi ngoài lề xíu: Có ai cho tổng hợp cho mk những bộ phim ngôn tình học đường thanh xuân hay với. Thanks nhìu
Tôi theo đuôi cậu 4 năm cấp 2 tận 4 năm chỉ luôn theo sau cậu Tôi bị từ chối đến 3 lần nhưng tình cảm mà tôi giành cho cậu vẫn bắt tôi kiên trì thích cậu. Tôi vẫn luôn âm thầm tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ giữa tôi và cậu mà không hề hay biết, tôi âm thầm tặng đồ cho cậu, âm thầm giúp đỡ cậu trong cái bài kiểm tra nhưng cậu vẫn không hề hay biết Đến năm cuối cấp tôi nhận lại được tình cảm từ cậu thứ tình cảm tôi mong chờ bây lâu nay. Thế nhưng nó chỉ như một mẩu tình ngắn ngủi cậu phũ phàng nói là cậu chỉ muốn tìm cảm giác mới lạ ở con người tôi :(... Khi lên cấp 3 tôi đã chuyển lên thành phố để không học chung với cậu nữa mà rồi sau 1 học kì khi tôi về thăm nhà nghe tin cậu bị bệnh trong lòng tôi luôn lo lắng và tôi đã chủ động liên lạc với cậu. Thứ tình cảm tôi dành cho cậu đã được chôn giấu bấy lâu đã muốn lãng quên từ lâu bây giờ lại dạy sóng... tôi đã bắt đầu cuộc tình mới với cậu vì khi đó cậu bày tỏ với tôi rằng cậu thực sự yêu tôi và cứ thế tôi lại yêu cậu thêm lần nữa tình yêu tôi dành cho cậu lần này còn mãnh liệt hơn lần trước Chúng tôi yêu nhau gần 8 tháng không phải khoảng tgian quá dài hay quá ngắn nhưng nó để lại trong tôi bao nhiêu kỉ niệm vui có buồn có giận dỗi có đòi chia tay cũng có nhưng chúng tôi vẫn kiên trì yêu nhau. Cho đến một ngày cậu thật sự muốn bỏ rơi tôi rồi cậu giận dỗi và tôi cũng thế, khi đó chúng tôi không liên lạc với nhau... 3 ngày trôi qua tôi rất nhớ thực sự rất nhớ cậu tôi tìm mọi cách liên lạc với cậu nhưng không được. Cho tới khi tôi nhờ người nói câu chia tay với cậu mong cậu sẽ hoảng hốt và liên lạc với tôi, câu chia tay là bất đắc dĩ trong lòng tôi không muốn như thế nhưng mà chỉ có thế tôi mới bắt chuyện được với cậu. Tôi đã rất vui khi chúng tôi bắt đầu nói chuyện trở lại buồn là khi tôi chuẩn bị nói xin lỗi cầu xin cậu tha thứ và xóa đi câu chia tay kia thì cậu lại tạt cho tôi một gáo nước lạnh và nói với tôi rằng thời gian không có tôi bên cạnh quan tâm cậu thấy thoải mái và thích thú cảm giác đó hơn... Đến cùng chúng tôi lại chia tay nhau! Ngày đầu tôi thật mạnh mẽ tôi không khóc không đau lòng nhưng rồi sang ngày thứ 2 tôi vào album và thấy ảnh chụp chung của chúng tôi tôi đã khóc nấc lên, khoảnh khắc ấy tôi đau đớn một nỗi đau như muốn chết đi. Tôi ngồi xem lại và xóa đi từng tấm từng tấm ảnh một, mỗi tấm ảnh là một lần khóc nấc lên cho đến khi hình ảnh của cậu đã bị xóa đi tất cả tôi buông điện thoại xuống và vô lực nằm trên sàn nhà, tôi đã ngủ thiếp đi rất lâu khi tỉnh dạy cảm giác như tôi đang ở một thế giới khác ở một thế giới nơi không có cậu tồn tại không có cậu cạnh bên tôi nữa... Có vẻ là từ khi bắt đầu trưởng thành cậu đã là một cái gì đó thiết yếu trong cuộc sống của tôi rồi mất đi cậu lần này gần như một cái hố đen vừa hình thành trong tôi! Liệu sau này gặp lại nhau tôi có dám nhìn thẳng vào cậu hỏi thăm hay là lạnh lùng lướt qa mà lòng lại mang mác một nỗi hoài niệm về quá khứ?
hiện tại mk k biết phải làm j nữa
bố mẹ mk kì vọng quá cao muốn mình đạt giải trong kì thi hsg huyện mk đã lm dc nhưng thấy tk bạn mk vào dc đội tuyển huyện(lấy 15 đứa) mk đứng thứ 18 thì lại chửi mk bào mk k làm dc j
r hôm nọ mk có học thêm ca chiều lúc 3h. mk ngủ trưa nên 2h dậy mk ngồi máy tính lướt fb 1 chút r đi học luôn v mà tối về mẹ mk chửi mk là: s t lại sinh ra 1 đứa con như m? khốn nạn? bọn giặc Mĩ nó còn biết thương bố mẹ còn m ác hơn nó nhiều lắm!
tại sao mẹ mk luôn dùng những lời cay nghiệt để ns mk có chứ? tổn thương lắm...
mk cảm thấy bất lực và chỉ muốn chết thôi
bt rằng các bạn k thể giúp mk trải qua chz này nhưng dc tâm sự vơi đi phần nào cx dc r..
Cho mk xin thống kê lại danh sách Sky nhà mk trên hoc24 cái với ạ! Anh em Sky đăng ảnh nhà mk lên điểm danh cái nào!
CHAP 1
Một buổi sáng đẹp trời, khi những áng mây hồng trôi bồng bềnh trên nền trời xanh thẳm, những tia nắng tinh nghịch rọi qua những kẽ lá mùa thu, những hạt sương còn động trên cánh hoa xinh đẹp…
Và ngày nào cũng thế, tôi uể oải lết xuống giường vào lúc năm giờ bốn lăm, đến lúc thay đồ xong cũng vừa đúng sáu rưỡi. Hôm nay là ngày khai giảng, năm nay tôi vừa bước vào lớp tám. Xin giới thiệu với mọi người, tôi là Nguyễn Ngọc Khả Hân, tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, quan hệ của tôi và bạn bè thầy cô cũng bình thường, có thể nói là cuộc sống của tôi rất bình thường…
***Quay lại vấn đề chính***
Còn nửa tiếng nữa cả trường mới tập trung nên tôi quyết đi bộ, với lại hôm nay cũng không có tiết học nên tôi có thể ghé cang-tin để ăn sáng.
Đang đi thì tôi có cảm giác giẫm phải cái gì đó, ngay sau đó là tiếng hét của một nam sinh…Cúi đầu xuống, tôi thấy mình đang giẫm phải một chiếc giày, chính xác hơn là chân người nào đó, và…tôi đã nhắm mắt nhắm mũi xin lỗi rối rít rồi chạy vội vào trường.
Thực ra tôi đã kịp nhìn thấy mặt người sơ hữu đôi chân bị tôi giẫm phải. Cậu ta là con trai, có khuôn mặt rất đẹp và hơn hết…cậu ta cao hơn tôi gần cả cái đầu (tôi cũng không lùn lắm đâu, chỉ thấp thôi, lớp 8 mà cao 1m58 rồi thì còn đòi hỏi gì nữa chứ).
**********Tại lễ khai giảng***********
Đã một tiếng rưỡi trôi qua, một tiếng rưỡi cho bài phát biểu của cô hiệu trưởng, tôi thực sự không biết cô đã uống bao nhiêu lít nước mà có thể nói nhiều đến vậy…
Sau phần phát biểu của cô hiệu trưởng thì đến một loạt nghi lễ truyền thống diễn ra, nào là đánh trống khai trường rồi đến diễu hành… Tôi thực sự không ưa gì mấy cái nghi lễ lằng nhàng này.
Khi lễ khai giảng kết thúc, học sinh toàn trường được nghỉ giải lao 20 phút rồi sau đó về lớp để sắp xếp một số việc linh tinh đầu năm học. Tôi đi quanh trường và gặp được cô bạn Như Linh của tôi, cô bạn có vẻ bề ngoài khá dễ thương, tuy có hơi giống ‘cây nấm’ một chút nhưng vẫn rất ưa nhìn. Tôi gặp Linh hồi lớp 6, cô ấy rất dễ gần, tuy chúng tôi học khác lớp nhưng cô ấy vẫn là người bạn thân nhất của tôi (Nếu không muốn nói là người bạn duy nhất). Chúng tôi khoác tay nhau đi vào cang-tin, sau khi ăn uống no nê thì ai về lớp nấy, Tôi học lớp 8a còn Như Linh học lớp 8b, chúng tôi hẹn là sẽ gặp nhau lúc ra về để luyên thuyên vài chuyện như chỗ ngồi, cán sự lớp và tất cả mọi thứ có thể làm chủ đề buôn chuyện của chúng tôi.
***Ở lớp 8a***
Cô giáo chủ nhiệm bước vào và… woa, đó là cô Uyên, là cô Uyên dạy văn đó, cô ấy mà làm chủ nhiệm lớp tôi sẽ vui lắm đây. Cô Uyên rất hiền và lớp tôi thì rất ‘ngoan’, vô cùng ‘ngoan’ luôn đó. Mà mỗi tội cô nói hơi nhiều tí…
-Được rồi, cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp 8a trong năm học này, bây giờ cô sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi…à, năm nay lớp ta có học sinh mới, em vào lớp đi…
********HẾT CHAP 1*******
Thử viết truyện xem thế nào thôi, nếu hay mình sẽ đăng lên wattap