1. Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương.
2. Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp mật như đường mía lau.
3. Đi đâu mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, kỷ trà ai nâng?
4. Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
5. Mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc hái rau mẹ nhờ.
6. Mẹ già như mít chín cây
Gió đông cũng sợ, gió tây cũng buồn.
7. Ghe bầu trở lái về đông
Con gái theo chồng bỏ mẹ ai nuôi?
8. Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
1. Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
2. Ân cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sòng nhỏ lăn tăn.
3. Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
4. Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
5. Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.
1. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
2. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
3. Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
4. Hiếu:Thành kính tổ tiên ơn gia độ Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
5. Tử hiếu song thân lạc Gia hoà vạn sự thành. (Con hiếu thảo cha mẹ vui Nhà hoà thuận muôn việc thành)
6. Vời vợi non cao ơn dưỡng dục Mênh mông biển rộng đức sinh thành.
7. Ơn sinh thành như đại hải Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.
8. Ơn cha dưỡng dục dường non Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.
9. Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa Sinh thành công phụ thái sơn cao.
10. Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.
11. Cầu cho cha được thanh nhàn Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.
12. Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai. Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.
13. Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ Con: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu.
1. Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
2. Ân cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sòng nhỏ lăn tăn.
3. Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
4. Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
5. Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.
6. Khi con tát cạn biển đông
Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.
7. Có tát cạn biển đông mới tỏ tường lòng mẹ
Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.
8. Lễ Vu Lan bâng khuâng nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa báo hiếu ngậm ngùi thương mẹ, đức cù lao.
9. Cha là hoa phấn giữa đời
Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.
10. Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.
11. Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
12. Cha là chỗ dựa mẹ là gối êm
Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.
13. Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.
14. Cha mẹ giàu con thong thả
Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.
15. Cổ thụ là bóng mẹ cha
Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng.
16. Cha là núi mẹ là sông Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.
17. Nghĩa mẹ như biển rộng
Công cha như trời cao
Ơn sinh thành dưỡng dục
Vời vợi tựa trăng sao.
18. Cha mẹ ơn sâu tựa đất trời
Nuôi con lao nhọc chẳng đầy vơi
Mở vòng tay lớn ôm con trẻ
Dẫn dắt con đi suốt cuộc đời.
19. Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
20. Thêm một người quả đất sẽ chật thêm, Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.
21. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
22. Dẫu con di suốt cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
23. Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.
24. Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.
25. Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.
26. Trong tâm tưởng con muộn màng viết
Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.
27. Lòng quặn lại khi nhìn con cực
Người mẹ nào tránh khởi xót xa
Nước mắt người tuôn vào lồng ngực
Nỗi niềm này ta trách chính ta.
28. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.
29. Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.
30. Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!
31. Nhìn lên vách con bước cùng với bóng
Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa.
32. Người con yêu quý nhất đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.
33. Ngày nào con đau khổ không biết ngỏ cùng ai, Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con.
34. Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.
35. Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.
36. Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!
37. Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung.
38. Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
39. Con về đây quỳ bên gối mẹ Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
40. Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
41. Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
42. Con mang thơ đi gieo khắp nẻo
Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son.
43. Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
44. Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
45. Bao la bóng nước biển đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
46. Nửa đời phiêu bạc tha hương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng
47. Giơ đây trong cõi rộn ràng
Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru.
48. Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.
49. Dù đi trăm suối nghìn sông
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
50. Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
51. Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru.
52. Mẹ: Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường.
53. Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi!
54. Mẹ là nguồn suối yêu thương Mẹ là quê hương con đó.
55. Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.
56. Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người.
57. Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng lặn đất trời lung lay.
58. Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.
59. Con về quỳ giữa quê hương
Thầm hôn lên những bước đường mẹ qua.
60. Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
61. Đừng để một ngày kia mẹ mất mới giật mình khóc lóc, vì những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ.
62. Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng
Hoa trong vườn không nắng cũng xôn xao.
63. Ai người chia sớt nỗi buồn
Mẹ tôi gánh mãi hoàng hôn một mình.
64. Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời.
65. Mẹ ơi trời đất bao nhiêu
Tâm con hướng mẹ bao nhiêu đất trời.
66. Mẹ là sữa ngọt quê hương
Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời.
67. Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con.
68. Mẹ mang một nắng hai sương
Đem ra chợ đổi làm đường con đi.
69. Trong vũ trụ có lắm kì quan Nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ.
70. Hương thơm vạn đóa hoa Hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con.
71. Hoa này tàn thì hoa khác nở
Mất mẹ rồi vạn thuở tìm đâu.
72. Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ cười
73. Ngó lên ngó xuống mà vui
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương.
74. Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền.
75. Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong.
76. Võng đưa ai hát xa vời
Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru.
77. Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
78. Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông.
79. Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thương.
80. Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà.
81. Mẹ là tất cả mẹ ơi! Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng.
82. Ôi tình mẹ sao ngọt ngào đến thế
Để tràn trề sâu lắng nặng tim con.
83. Xuân về cho nở cánh hoa
Vu lan về để nhớ ngày mẹ thương.
84. Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời.
85. Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương.
86. Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua những sóng đời bể dâu.
87. Thời gian nước cuốn xuôi dòng
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài.
88. Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm.
89. Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi.
90. Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng.
91. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương rộng lớn đến khôn cùng.
92. Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời mãi vấn vương.
93. Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
94. Mẹ già như chuối ba hương
Dạt dào tình mẹ niềm thương vô bờ.
95. Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui… mẹ gánh hết đau buồn.
96. Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
97. Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu.
98. Mẹ nghèo nón lá tả tơi Mong sao con trẻ vào đời bình yên.
99. Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân.
100. Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu
Đi khắp gầm trời không ai bằng mẹ.
101. Sông quê con nước hiền hoà
Con xa lòng mẹ phong ba quê người.
102. Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người.
103. Trải qua thập tử nhất sinh
Mẹ già sống mãi yên bình bên con.
104. Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
105. Nhớ con tựa cửa chờ mong
Mắt mờ khô lệ mẹ trông con về.
106. Chặng đường bao nỗi đắng cay
Nuôi con dâu kể tháng ngày gian nan.
107. Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già.
108. Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
109. Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng con phải mồ côi.
110. Cho dù xa cách biển đông
Mênh mông tình mẹ ngát lòng đại dương.
111. Đêm thu dưới ánh trăng vàng
Ngóng về quê mẹ lệ tràn bờ mi.
112. Khi con vui đất trồng hoa mới
Thì mẹ nghiêng vai gánh tết về.
113. Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
114. Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau.
115. Mẹ là dòng sữa ngọt ngào
Là lời ru để con vào giấc mơ
Mẹ là cả một vài thơ
Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu.
116. Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời.
117. Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.
1. Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
2. Ân cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sòng nhỏ lăn tăn.
3. Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
4. Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
5. Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.
6. Khi con tát cạn biển đông
Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.
7. Có tát cạn biển đông mới tỏ tường lòng mẹ
Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.
8. Lễ Vu Lan bâng khuâng nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa báo hiếu ngậm ngùi thương mẹ, đức cù lao.
9. Cha là hoa phấn giữa đời
Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.
10. Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.
11. Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
12. Cha là chỗ dựa mẹ là gối êm
Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.
13. Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.
14. Cha mẹ giàu con thong thả
Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.
15. Cổ thụ là bóng mẹ cha
Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng.
16. Cha là núi mẹ là sông Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.
17. Nghĩa mẹ như biển rộng
Công cha như trời cao
Ơn sinh thành dưỡng dục
Vời vợi tựa trăng sao.
18. Cha mẹ ơn sâu tựa đất trời
Nuôi con lao nhọc chẳng đầy vơi
Mở vòng tay lớn ôm con trẻ
Dẫn dắt con đi suốt cuộc đời.
19. Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
20. Thêm một người quả đất sẽ chật thêm, Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.
21. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
22. Dẫu con di suốt cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
23. Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.
24. Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.
25. Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.
26. Trong tâm tưởng con muộn màng viết
Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.
27. Lòng quặn lại khi nhìn con cực
Người mẹ nào tránh khởi xót xa
Nước mắt người tuôn vào lồng ngực
Nỗi niềm này ta trách chính ta.
28. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.
29. Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.
30. Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!
31. Nhìn lên vách con bước cùng với bóng
Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa.
32. Người con yêu quý nhất đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.
33. Ngày nào con đau khổ không biết ngỏ cùng ai, Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con.
34. Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.
35. Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.
36. Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!
37. Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung.
38. Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
39. Con về đây quỳ bên gối mẹ Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
40. Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
41. Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
42. Con mang thơ đi gieo khắp nẻo
Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son.
43. Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
44. Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
45. Bao la bóng nước biển đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
46. Nửa đời phiêu bạc tha hương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng
47. Giơ đây trong cõi rộn ràng
Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru.
48. Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.
49. Dù đi trăm suối nghìn sông
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
50. Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
51. Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru.
52. Mẹ: Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường.
53. Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi!
54. Mẹ là nguồn suối yêu thương Mẹ là quê hương con đó.
55. Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.
56. Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người.
57. Mẹ hiền như thể trăng sao
Một khi trăng lặn đất trời lung lay.
58. Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.
59. Con về quỳ giữa quê hương
Thầm hôn lên những bước đường mẹ qua.
60. Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
61. Đừng để một ngày kia mẹ mất mới giật mình khóc lóc, vì những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ.
62. Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng
Hoa trong vườn không nắng cũng xôn xao.
63. Ai người chia sớt nỗi buồn
Mẹ tôi gánh mãi hoàng hôn một mình.
64. Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời.
65. Mẹ ơi trời đất bao nhiêu
Tâm con hướng mẹ bao nhiêu đất trời.
66. Mẹ là sữa ngọt quê hương
Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời.
67. Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
Bóng mẹ hiền giữa trái tim con.
68. Mẹ mang một nắng hai sương
Đem ra chợ đổi làm đường con đi.
69. Trong vũ trụ có lắm kì quan Nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ.
70. Hương thơm vạn đóa hoa Hồng
Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con.
71. Hoa này tàn thì hoa khác nở
Mất mẹ rồi vạn thuở tìm đâu.
72. Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ cười
73. Ngó lên ngó xuống mà vui
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương.
74. Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền.
75. Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong.
76. Võng đưa ai hát xa vời
Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru.
77. Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
78. Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông.
79. Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thương.
80. Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà.
81. Mẹ là tất cả mẹ ơi! Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng.
82. Ôi tình mẹ sao ngọt ngào đến thế
Để tràn trề sâu lắng nặng tim con.
83. Xuân về cho nở cánh hoa
Vu lan về để nhớ ngày mẹ thương.
84. Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời.
85. Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương.
86. Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua những sóng đời bể dâu.
87. Thời gian nước cuốn xuôi dòng
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài.
88. Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm.
89. Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi.
90. Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng.
91. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương rộng lớn đến khôn cùng.
92. Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời mãi vấn vương.
93. Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
94. Mẹ già như chuối ba hương
Dạt dào tình mẹ niềm thương vô bờ.
95. Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui… mẹ gánh hết đau buồn.
96. Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
97. Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu.
98. Mẹ nghèo nón lá tả tơi Mong sao con trẻ vào đời bình yên.
99. Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân.
100. Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu
Đi khắp gầm trời không ai bằng mẹ.
101. Sông quê con nước hiền hoà
Con xa lòng mẹ phong ba quê người.
102. Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người.
103. Trải qua thập tử nhất sinh
Mẹ già sống mãi yên bình bên con.
104. Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
105. Nhớ con tựa cửa chờ mong
Mắt mờ khô lệ mẹ trông con về.
106. Chặng đường bao nỗi đắng cay
Nuôi con dâu kể tháng ngày gian nan.
107. Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già.
108. Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
109. Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng con phải mồ côi.
110. Cho dù xa cách biển đông
Mênh mông tình mẹ ngát lòng đại dương.
111. Đêm thu dưới ánh trăng vàng
Ngóng về quê mẹ lệ tràn bờ mi.
112. Khi con vui đất trồng hoa mới
Thì mẹ nghiêng vai gánh tết về.
113. Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
114. Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau.
115. Mẹ là dòng sữa ngọt ngào
Là lời ru để con vào giấc mơ
Mẹ là cả một vài thơ
Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu.
116. Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời.
117. Đưa kim qua nỗi ưu phiền
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.