“Một đêm phòng không vắng vẻ,chàng ngồi buồn dưới ngọn đèn khuya,chợt đứa con nói rằng:
– Cha Đản lại đến kia kìa !
Chàng hỏi đâu. Nó chỉ bóng chàng trên vách:
– Đây này!
Thì ra,ngày thường,ở một mình, nàng hay đùa con,trỏ bong mình mà bảo là cha Đản.Bấy giờ chàng mới tỉnh ngộ,thấu hiểu nỗi oạn của vợ,nhưng vc trót đã qua rồi!”
1. Đoạn văn kể về sự việc gì? Trong đoạn chi tiết nào là quan trọng nhất? Vì sao?
2. Theo em việc “trót đã qua rồi” là việc gì? Xét theo cấu tạo câu “Đây này!” thuộc kiểu câu gì? Vì sao?
1, Đoạn văn kể về sự việc : Trương Sinh đã nhận ra được nỗi oan của Vũ Nương qua lời nói của bé Đản.
- Trong đoạn, chi tiết quan trọng nhất là : chi tiết cái bóng trên vách.
`->` Vì : nhờ có chi tiết này làm nút thắt của câu chuyện đã giúp cho câu chuyện trở nên kịch tính, xây dựng một cách hợp lí.
+ Cái bóng đối với bé Đản : là người cha để an ủi cậu, cho cậu có được tình yêu thương .
+ Cái bóng đối với Vũ Nương : là chỗ dựa tinh thần, dỗ con, bớt nhớ chồng.Và cũng vì cái bóng này đã làm cho Trương Sinh hiểu nhầm dẫn đến chết oan đồng thời cái bóng cũng là thứ minh oan cho cô.
2, Theo em việc “trót đã qua rồi” là việc Trương Sinh hiểu lầm khiến cho Vũ Nương đã dùng cái chết để chứng minh.
- Kiểu câu : Câu rút gọn (rút gọn thành phần chủ ngữ, vị ngữ)
`->` Vì câu này không cấu tạo theo mô hình C - V.