Sang thu- Hữu Thỉnh

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Lê Nguyên

Liên hệ của bản thân sau khi cảm nhận khổ cuối sang thu

Aaron Lycan
29 tháng 3 2021 lúc 21:47

        Khổ thơ đầu tiên của bài thơ “Sang thu” đặc biệt dịu dàng tinh tế, nó diễn tả những biến đổi tinh vi của đất trời và lòng người trong thời khắc giao mùa được chờ đợi rất nhiều trong năm. “Sang thu” là một áng thơ xinh xắn dâng tặng Nàng Thu của một thi nhân - một thi nhân yêu quý mùa thu như bao thi nhân khác - Hữu Thỉnh. Bài thơ có khổ thơ mở đầu thật hay: “Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về". Những câu thơ mở đầu bài thơ giản dị đến bất ngờ: “Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se". “Bỗng” là bỗng nhiên, là bất ngờ, bất chợt. Đặt chữ “bỗng” ở đầu khổ thơ, đầu bài thơ để tất cả giác quan của ta được đánh động, phải giật mình mà chú ý đón nhận mọi biến đổi của đất trời. Biến đổi đầu tiên thu hút sự chú ý của nhà thơ là mùi hương nồng nàn của trái ổi chín thơm lừng. Ổi đã bắt đầu ủ mình để chín tự bao giờ và cũng lặng lẽ toả hương tự bao giờ nhưng vào khoảnh khắc này hương ổi mới đủ nồng nàn đánh thức giác quan của thi nhân. Hương thơm ấy rất mạnh, rất nồng nàn, ngào ngạt có vậy mới “phả vào trong gió se”. Ổi phải chín đến nhường nào, thơm ngon đến nhường nào hương thơm của nó mới đủ mạnh để tạo ra một sự lan toả như vậy trong không gian. Thứ hương thơm ấy lại lan toả trong làn gió se nhè nhẹ ren rét. “Gió se” là gió heo may, chúng đến với nhân gian vào mỗi dịp đầu thu làm tẽ tê, gai gai những cánh tay trần mềm mại. Trước Cách mạng, Xuân Diệu đã từng mang gió se đến cho người đọc với những thoáng rùng mình ớn lạnh: “Những luồng run rẩy rung rinh lá”. Nhưng câu thơ của Hữu Thỉnh lại dắt mùa thu đến bên ta êm ái, dịu dàng biết bao. Viết về những làn sương mùa thu, nhà thợ cũng có cách viết thật duyên dáng: “Sương chùng chình qua ngõ”. “Chùng chình” là cố ý làm chậm lại. Thủ pháp nhân hoá đã biến sương thành những cô bé, cậu bé nghịch ngợm đung đưa náu mình trong ngõ xóm, chùng chình chẳng muốn tan đi. Làng quê yêu mến dìu bước chân thi nhân đi từ hương ổi đến gió se... Rồi khi lạc giữa làn mây sớm chùng chình thì nhà thơ không nén nổi niềm xúc động, ông khe khẽ thì thầm: “Hình như thu đã về”. Từ “hình như” diễn tả tâm trạng ngỡ ngàng băn khoăn rất tinh tế của nhà thơ khi ngỡ ngàng nhận ra “thu đã về”. Khổ thơ đầu tiên của bài thơ “Sang thu” đặc biệt dịu dàng tinh tế, nó diễn tả những biến đổi tinh vi của đất trời và lòng người trong thời khắc giao mùa được chờ đợi rất nhiều trong năm: từ hạ chuyển sang thu. Khổ thơ đã góp phần quan trọng tạo nên bài thơ “Sang thu”, một áng thơ thu duyên dáng và tài tình trong thi đề mùa thu quen thuộc của văn học Việt Nam.

Vân Anh Nguyễn.
29 tháng 3 2021 lúc 22:12

* Khái quát lại nội dung bài thơ

- Bài thơ Sang thu chính là cảm nhận tinh tế của nhà thơ Hữu Thỉnh về sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đầu thu, một bức tranh thu trong sáng, đáng yêu ở vùng nông thôn đồng bằng Bắc Bộ.

- Mạch nội dung của bài thơ gồm 3 phần:

+ Cảm nhận tinh tế của nhà thơ về tín hiệu sang thu (khổ thơ đầu)

+ Những chuyển biến tinh tế của đất trời lúc thu sang (khổ thơ thứ 2)

+ Những tâm tư, suy ngẫm của tác giả (khổ thơ cuối)

* Phân tích khổ thơ cuối Sang thu

- Cảm nhận thực của tác giả trước khoảnh khắc chuyển mình giữa 2 mùa.

"Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa"

+ “vẫn còn”, “vơi dần” => các tính từ chỉ mức độ bớt dần chỉ mức độ rằng hạ đang nhạt dần, thu đậm nét hơn.

+ Nắng: hình ảnh cụ thể của mùa hạ. Nắng cuối hạ vẫn còn nồng, còn sáng nhưng đã nhạt dần, yếu dần bởi gió se đã đến chứ không chói chang, dữ dội, gây gắt.

+ Mưa: đã ít đi. Cơn mưa mùa hạ thường bất ngờ chợt đến rồi lại chợt đi. Từ “vơi” có giá trị gợi tả, diễn tả cái thưa dần, ít dần, hết dần những cơn mưa rào ào ạt, bất ngờ của mùa hạ.

=> Mùa hạ như vẫn đang vấn vương, níu kéo điều gì nhưng hiện thực vẫn cứ thế chảy trôi, thời gian vẫn cứ tuần hoàn.

-  Suy ngẫm, triết lí cuộc sống về mùa thu của đời người.

"Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi"

+ Hình ảnh ẩn dụ "sấm":

Nghĩa thực: hiện tượng tự nhiên của thời tiết. -> Hình ảnh thực của tự nhiên sang thu sấm thưa thớt, không còn dữ dội làm lay động hàng cây nữa.

Nghĩa ẩn dụ: Những vang động bất thường của ngoại cảnh, của cuộc đời

+ “bớt bất ngờ” => nhân hóa chỉ trạng thái của con người.

+ Hình ảnh ẩn dụ “Hàng cây đứng tuổi”

Nghĩa thực: hình ảnh tả thực của tự nhiên về những cây cổ thụ lâu năm.

Nghĩa ẩn dụ: thế hệ những con người từng trải đã từng vượt qua những khó khăn, những thăng trầm của cuộc đời.

=> Những con người từng trải, đã nếm được hết mùi vị ngọt ngào, cay đắng, mặn mà hay chua chát của cuộc sống, đã trải qua những khó khăn của cuộc đời, thì giờ đây sẽ không phải rơi vào tình thế xao động hay lung lay trước những biến cố của vòng xoáy cuộc đời nữa.

* Đánh giá đặc sắc nghệ thuật

- Nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ

- Sử dụng tính từ chỉ trạng thái, mức độ

- Hình ảnh chân thực.

* Liên hệ bản thân

- Nêu tình cảm, rung động trước mùa thu.

- Nêu cách đối diện của bản thân trước sóng gió, khó khăn trong cuộc đời. (Đã gặp khó khăn chưa? Xử lí như thế nào? So sánh với cách giải quyết của những người trưởng thành, lớn tuổi? Rút ra kinh nghiệm gì cho bản thân?)


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Thị Anh
Xem chi tiết
Hà Ngọc
Xem chi tiết
SUKABLEAD
Xem chi tiết
Hải Mít
Xem chi tiết
Paper43
Xem chi tiết
AnHeMPhE2K3
Xem chi tiết
Bình
Xem chi tiết
phuong nguyen
Xem chi tiết
Gái Les
Xem chi tiết