Mb: Thời thơ ấu, ai cũng có những kĩ niệm sâu sắc. Em cũng vậy và có lẽ kỉ niệm sâu sắc nhất chính là kỉ niệm với chú chó của em- một lần suýt chết đuối. ( MB có thể chọn nhiều cách khác nhau, quan trọng là nêu ra được đề bài)
Tb: - Buổi chiều mùa hè hôm ấy, trời nóng nực, em và đứa bạn rủ nhau ra bờ sông chơi, chú chó quấn quýt chạy theo...
- Em đùa nghịch, lội ra giữa dòng không biết đso là chỗ rất sâu, nuớc cuốn em đi: hốt hoảng, vùng vẫy, kêu cứu,...
- Chú chó lao xuống, kéo em vào bờ, chạy lăng quăng, vẫy đuôi tít, sủa vang như gọi mọi ng đến.
- Em được cứu thoát... Từ đó, em càng yêu mến thêm chú chó của mình...
Kb: -Tuy 4 năm đã trôi qua, nhưng em chưa bao giờ quên đc kỉ niệm lần ấy- về một chú chó trung thành. Dù bây giờ chú chó ấy không còn nữa nhưung em luôn nhớ đến chú chó với một lòng biết ơn- như một vị ân nhân của mình...
1> Mở bài !
giới thiệu khái quát về con vật nuôi !
tại sao em có nó !
và nêu qua cái kỉ niệm đáng buồn đó !
2> Thân bài !
+Nét chung về con vật nuôi !
mắt , tai , lông . đuôi ! ( nói chung hầu hết các bộ phận trên cơ thể nó )
nên nhớ dùng các yếu tố miêu tả như thế sẽ đc + điểm !
+ Việc đặt tên cho nó ? vì sao em đặt cái tên đó ? cái tên đó có kỉ niệm gì ?
+ sau đó là việc em iu quý nó chăm sóc nó từng li từng tí ! ko rời mắt khỏi
và chuyện nó luôn quấn quít bên em ?
+ và vì sao em lại ghét nó !
có 2 khả năng
----- em ghét nó đuổi nó ra khỏi nhà ! rồi nó bị xe tông chết --> em hối hận vì
việc làm của mình
----- em nằm trong phòng để mặc nó đứng ngoài cửa suy nghĩ về việc làm của
mình và về sau em quỳ bên cạnh áp vào người nó xin lỗi nó !
Dàn ý:
Mb: Thời thơ ấu, ai cũng có những kĩ niệm sâu sắc. Em cũng vậy và có lẽ kỉ niệm sâu sắc nhất chính là kỉ niệm với chú cún của em- một lần suýt chết đuối. ( MB có thể chọn nhiều cách khác nhau, quan trọng là nêu ra được đề bài)
Tb: - Buổi chiều mùa hè hôm ấy, trời nóng nực, em và đứa bạn rủ nhau ra bờ sông chơi, chú cún quấn quýt chạy theo...
- Em đùa nghịch, lội ra giữa dòng không biết đó là chỗ rất sâu, nuớc cuốn em đi: hốt hoảng, vùng vẫy, kêu cứu,...
- Chú cún lao xuống, kéo em vào bờ, chạy lăng quăng, vẫy đuôi tít, sủa vang như gọi mọi người đến.
- Em được cứu thoát... Từ đó, em càng yêu mến thêm chú cún của mình...
Kb: -Tuy 4 năm đã trôi qua, nhưng em chưa bao giờ quên đc kỉ niệm lần ấy- về một chú cún trung thành. Dù bây giờ chú cún ấy không còn nữa nhưng em luôn nhớ đến chú cún với một lòng biết ơn- như một vị ân nhân của mình...
Chúc bn học tốt