Khổ cuối : Câu hát căng buồm cùng gió khơi
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời
Mặt trời đội biển nhô màu mới
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi
Tác giả : Huy Cận
Tác phẩm : Sáng tác 4-10-1958 tại Qủang Ninh, in trong tập thơ Mỗi ngày trời lại sáng
Mỗi đoạn thơ trong bài thơ Đoàn thuyền đánh cá đều có những biện pháp nghệ thuật riêng.
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa”
=>Tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh nhân hóa để cho thấy được cảnh hoàng hôn thật hùng vĩ.
“Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm với gió khơi”
Tác giả tạo ra các hình ảnh gắn kết các sự vật, hiện tượng lại với nhau đó là câu hát, cánh buồm và gió khơi. Người đánh cá căng buồm cất câu hát lên nhà thơ có cảm giác như chính câu hát đó làm căng cánh buồm. Câu hát mang theo niềm vui cho người lao động, chính câu hát đã biến thành sức mạnh kết với với gió biển làm căng cánh buồm giúp con thuyền lướt sóng ra khơi trong đêm.
=> Sử dụng nghệ thuật ẩn dụ trong câu thơ thể hiện niềm vui khi ra khơi, hồ hởi về công việc và niềm vui mỗi chuyến ra khơi với mong ước được bội thu.
“Đêm thở sao lùa nước Hạ Long” tác giả sử dụng hình ảnh nhân hóa, tiếng thở của đêm chính là nhịp thở của thủy triều và tiếng rì rào của sóng biển. Những ngôi sao trên bầu trời phản chiếu xuống mặt nước được sóng biển nâng lên hạ xuống một cách hùng vĩ.
Trong bài thơ tác giả sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật bao gồm so sánh, nhân hóa, ẩn dụ. Chính điều này làm nổi bật hình ảnh những người đánh cá ra khỏi thật hùng vĩ.