Đề tài nghị luận và phương pháp lập luận của bài: ''Tinh thần yêu nước của nhân dân ta''; ''Sự giàu đẹp của tiếng Việt''; ''Đức tính giản dị của Bác Hồ''.
GIÚP MIK VỚI! MAI MIK NỘP ÒI'.'
*Bố cục:
Phần 1 (đoạn 1, 2): Tiếng Việt đẹp và hay (luận điểm chính, tổng quát)
Phần 2 (còn lại): Chứng minh sự giàu đẹp, phong phú của tiếng Việt.
*Phương pháp lập luận của bài:
Nhận định Tiếng Việt có những đặc sắc của một thứ tiếng đẹp và hay được trình bày:
+ Câu mở đầu khẳng định giá trị, vị thế của tiếng Việt
+ Vế thứ hai, giải thích ngắn gọn nhận định ấy.
Bố cục và ý chính của mỗi đoạn văn:
- Bố cục bài văn: có hai đoạn.
- Ý chính của mỗi đoạn như sau:
+ Đoạn 1 (Từ đầu đến ... “thời kì lịch sử”): Nêu nhận định tiếng Việt là 1 thứ tiếng đẹp, một thứ tiếng hay, giải thích nhận định ấy.
+ Đoạn 2 (phần còn lại): Chứng minh cái đẹp và sự giàu có, phong phú (cái hay) của tiếng Việt về các mặt: ngữ âm, từ vựng, cú pháp. Sự giàu đẹp ấy cũng là một chứng cứ về sức sống của Tiếng Việt.
- Phương pháp lập luận: Câu mở đầu khẳng định giá trị và địa vị của tiếng Việt từ đó đưa ra luận điểm cơ bản bao trùm: “Tiếng Việt có những đặc sắc... hay”. Tiếp đó giải thích ngắn gọn vê nhận định ấy. Tác giả giải thích gọn mà rõ ràng về đặc tính đẹp và hay của tiếng Việt.Chúc bạn học tốt!