Văn bản ngữ văn 7

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Duong Thi Nhuong

Em hãy viết một bài văn tả hoa bồ công anh

( KHÔNG CHÉP MẠNG !!! )

Lê Dung
27 tháng 10 2016 lúc 11:06

Tôi đã đọc rất nhiều bài viết về bồ công anh, và đây là bài viết theo tôi là thú vị nhất. Lời văn hóm hỉnh, dễ thương, nhẹ nhàng và tình cảm. Bài viết cũng lâu rồi. Mà tôi lại chỉ mới được đọc gần đây. Thật là một thiếu sót lớn. Nên giờ tôi share lên cho các bạn cùng đọc*

 

Hoa bồ công anh là những bông hoa dại, mọc thấp lè tè trong trảng cỏ bên vệ đường. Hoa hình cầu, màu trắng, phát tán bằng hạt nhờ gió. Những bông hoa không có gì đặc biệt đối với một số đông người này, nhưng lại vô cùng đặc biệt với số đông những người còn lại.

 

Tôi thì nằm cả trong 2 đám đông đó- ham dzui mà, chỗ nào đông là nhào dzô.

 

Sở dĩ tôi thuộc về cả 2 đám đông đó là, thứ nhất, tôi chả thấy bồ công anh có gì đặc biệt cả, cái hoa trắng ngà, chả biết có thể gọi là những cánh hoa không nữa, nhưng hình dáng là những sợi nhỏ xíu như tơ, tận cùng bằng những hạt nhỏ màu nâu xám, ghim xung quanh một "cục" nhụy to tướng. Màu sắc lại không hấp dẫn, hoa thì vô cùng mong manh, không thể ngắm được lâu, vì chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua là ...bùm...mất tiêu.

 

Tóm lại là không đẹp tí nào.

 

Thế nhưng, khi nhìn theo một khía cạnh khác, tôi lại thuộc về đám đông thứ hai, bồ công anh rất đỗi đặc biệt và "dễ thương".

 

Bồ công anh- một cái tên ngộ ngĩnh, khó hình dung hơn những cái tên hồng, lan , huệ hay cúc...Cho nên cái tên đó lại ghi lại dấu ấn hơn và dễ nhớ hơn. Dù bồ công anh nhỏ nhắn, mọc khiêm tốn bên vệ đường, nhưng cái bông hoa đó khi nở lại vươn cao cái cổ dài ngoằn như một con hươu cao cổ vượt lên trên đầu những cọng cỏ chung quanh như để hóng hớt chuyện thiên hạ, và cũng để khiêm tốn nói một câu; "tui nè nghen, bồ công anh nè nghen!"

 

Những bông hoa nhỏ bé ấy không sặc sỡ, nhưng lại phát tán bằng hạt nên chúng chẳng bao giờ đơn lẻ cả. Không bao giờ ta thấy 1 cây bồ công anh- một hoa bồ công anh, mà là cả tấm thảm bồ công anh ai đó trải trên nền cỏ xanh vào một ngày xuân nắng chan hòa.

 

Bồ công anh mảnh khảnh hay e thẹn, hãy cúi mình thì thẩm thật khẽ nếu muốn nhắn gửi điều gì đó vào những cánh hoa, bởi nếu không, cánh hoa sẽ sợ hãi và tan biến. Thế nhưng trong cái mong manh đó luôn ấp ủ trong mình những hoài bão lớn, chỉ chực 1 cơn gió là vươn mình bay lên không trung rộng bao la.

 

Đứng giữa không gian, giang rộng đôi tay- như phim Titanic ấy, ngước mặt lên bầu trời xanh trong điểm vài cụm mây trắng trong ánh nắng dịu dàng của mùa xuân, kiên nhẫn tí xíu thôi ta sẽ thấy điều kỳ diệu , một cơn gió nhẹ thổi qua và trong không gian tràn ngập những cánh hoa bồ công anh trắng xóa, những cánh hoa xoay tít mù hay xoay nhè nhẹ, bay thâm thấp hay bay cao tít.

 

Cứ như thế tạo ra một cảnh tượng mỹ miều, thơ mộng của mùa xuân.

 

Ôi, mùa xuân, mùa của những tấm thảm bồ công anh, của gió nhẹ,... và của việc không được quên uống 1 viên thuốc kháng dị ứng mỗi buổi sáng trước khi ra khỏi nhà.

Lê Dung
27 tháng 10 2016 lúc 11:07

Bồ công anh là lòai hoa dại, hoa màu trắng, hình cầu cỡ khoảng 1 đốt ngón tay. Nhìn kĩ, tựa hồ như cái đài cầu hoa được ghép bởi hàng chục, hàng trăm cái cây nhỏ li ti có 2, 3 cành chỉa ra mang màu trắng đục. Hoa nhẹ như bông và liên kết rời rạc. Chính vì nhẹ nhàng, không trọng lượng và rời rạc, bồ công anh sớm tan tác trong gió. Một làn hơi khẽ qua, từng bông trắng trắng rơi rụng, bay lả tả, để lại cái đài hoa xơ xác, một mình.

Bồ công anh thường mọc ở ven bờ, ven bụi. Nếu quê bạn không phải là thành phố, thành thị, bạn có thể tìm thấy bồ công anh trong men lối bờ đê hay bờ sông, bờ ruộng. Bồ công anh không mãnh liệt như một vài lòai cỏ dại nên cũng chỉ có thể thấy nó rải rác mà thôi. Cây hoa thấp khoảng 20 - 30 phân; mọc chen lẫn với đám cỏ ven bờ.
[miêu tả và hiểu biết của bạn thủy về bồ công anh]

Bồ công anh là lọai hoa thứ 2 tôi viết trong cái blog của mình. Có thể bạn đã từng bước qua vài cây bồ công anh trên lối đi về nhà khi ở một miền quê nào đó; cũng có thể bạn đã đạp lên nó vì nó chẳng khác gì một loài hoa dại cô đơn hay có khi bạn đã thấy nó mà chẳng thèm để ý. Bồ công anh chẳng có gì đặc biệt, nó không có sắc, cây cũng chẳng thể gọi là đẹp, không ai trồng bồ công anh như 1 thứ cây cảnh, cũng không ai bán bồ công anh như thứ hoa nhiều người mua tựa hồng hay cúc..., bồ công anh cũng không thể để khô, không có bất cứ cái công dụng nào làm thuốc hay dược.


Tôi thích bồ công anh. Cái lí do gần tương tự như thạch thảo. Lần này không có thơ nhưng cái tên 'bồ công anh' luôn khiến tôi nhớ và suy nghĩ về 1 điều gì đó. Đến giờ, tôi vẫn chưa hiểu 'bồ công anh' có nghĩa là gì. Tôi thích bồ công anh nhưng tôi lại là kẻ hay phá hoa và chỉ vẽ cho người ta tàn phá bồ công anh nhiều nhất. Ngắt hoa đi, ngắt nguyên 1 cành ấy; thổi đi, bạn sẽ thấy bồ công anh bay theo gió, đẹp tựa hồ như tuyết đông rơi. Tôi chưa từng có cái ý định trồng bồ công anh vì trước nay tôi chưa từng thấy ai trồng nó cả. Tôi cũng chưa bao giờ có ý định tặng ai bồ công anh vì bồ công anh chẳng thể để lâu. Đối với tôi, bồ công anh chỉ là 1 trò chơi con nít mà mãi mãi tôi không muốn ngừng chơi. Hoa bay li ti, thỉnh thoảng trong cơn gió chiều, tóc ai vương trắng bồ công anh mà chẳng muốn ai phủi đi cho hết.


Thương thương bồ công anh - 1 lòai hoa dại. Quê tôi đã hết bồ công anh dù mỗi lần về, tôi vẫn cố lục lọi trong đám cỏ dại ngoài triền đê. Chỉ có cỏ may đâm thủng gấu quần, gấu áo. Bồ công anh không sống nổi từ lâu rồi.... Lần đi Tây Ninh mhx rồi, tôi được thấy bồ công anh trong cái lần theo đám bạn đi câu cá ngoài mé bờ ruộng. Cũng không nhiều bồ công anh nhưng dủ cho tôi cầm 1 nắm tay và ra sức thổi lấy thổi để. Hoa rơi lác đác ngay giữa 12h trưa vẫn nghe lòng sung sướng như kiểu tưởng tượng dang tay hứng lấy bông tuyết rơi.


Bồ công anh

Thương em bông bé trắng ngần
Gío chiều khẽ thổi, bé ngần cứ bay.
Em yêu bồ công anh
Cái kiểu yêu anh, giấc mơ trưa đẹp đẽ.
Em có thể không có bồ công anh
Cũng như không có anh ....
Có thể chỉ nhớ bồ công anh
Như nhớ anh trong 1 phần trăm kí ức
Nhưng...
Đừng ví em là Bồ công anh
Vì Đài hoa anh sẽ không giữ được em đến tận cuối con đường.

Elizabeth
27 tháng 10 2016 lúc 15:38

Bồ công anh – cái tên này nghe ngộ nhỉ ? Tôi không biết mình đã tự nhủ bao nhiêu lần cái câu hỏi đó mà vẫn chưa có câu trả lời .

Tôi chưa một lần nhìn thấy bồ công anh ngoài đời. Chỉ biết đó là một loài hoa giản dị nhưng ý nghĩa. Loài hoa mỏng manh, yếu đuối, chỉ cần một cơn gió thoáng qua có thể thổi phăng những cánh hoa bồ công anh đi thật xa. Tôi yêu màu trắng, nên bồ công anh đã hớp hồn tôi ngay khi lần đầu nhìn thấy.

Loài hoa bồ công anh hình cầu màu trắng , phát tán hạt nhờ gió .Đó là những bông hoa dại mọc thấp lè tè bên đường . Không đài các như hoa hồng, không ngào ngạt như hoa ly, bồ công anh là một loài hoa giản dị. Bồ công anh có thể mọc ở bất cứ nơi đâu, vệ cỏ bên đường, hay một khu vườn bỏ hoang, miễn sao nơi ấy có Đất và Gió.Với nhiều người hoa bồ công anh không có gì đặc biệt bởi vì nhìn bên ngoài trông nó như một cục bông trắng xóa chẳng có gì để ngắm hết trơn á ! Nhưng nếu ta chịu để ý chút thôi thì có thể khám phá ra một điều kì lạ đấy .Cái hoa màu trắng ngà ,là một sợi nhỏ xíu như tơ ,tận cùng bằng hạt nhỏ màu nâu xám , ghim xung quanh cục nhụy to tướng .Hoa bồ công anh thật giản đơn bên chiếc áo trắng muốt của mình nhưng đến khi có cơn gió vô tình nào đó thoáng cũng có thể thổi bay nó đến những phương trới xa lạ …
Hoa bồ công anh đặc biệt ở chỗ : dù bồ công anh nhỏ nhắn , nhưng cái bông hoa đó khi nở lại vươn lên thật cao tách biệt khỏi những ngọn cỏ xung quanh như muốn báo cho mọi người sự có mặt của mình .Ngoài ra bồ công anh còn “dễ thương’’ ở chỗ rất khiến cho người ta bị dị ứng.

Bồ công anh là loài hoa mạnh mẽ , là loài hoa tượng trưng cho những ước mơ,tình yêu lãng mạn . Hành trình đi tìm hạnh phúc không phải lúc nào cũng có kết thúc tốt đẹp. Có những người mãi đi tìm hạnh phúc mãi tận nơi xa, và lãng quên mất mình có một hạnh phúc ngay bên cạnh. Để rồi một lúc nào đó, người ta chợt nhận ra, cái thứ mình mãi đi tìm chỉ là hạnh phúc bóng mây. Hạnh phúc đích thực là điều xuất phát từ con tim, đến với ta một cách ngẫu nhiên, và luôn âm thầm bên ta những lúc buồn vui. Đừng mãi nhìn về phía trước, hãy dừng lại một lát trên con đường, bạn sẽ thấy hạnh phúc là những điều cực kỳ đơn giản vẫn thường song hành cùng chúng ta.
Không mấy ai tìm được hạnh phúc đích thực của đời mình. Có những thứ ta tưởng là hạnh phúc, nhưng thực ra đó chỉ là ảo giác. Hành trình tìm kiếm hạnh phúc sẽ không bao giờ ngơi nghỉ cho đến khi ta thực sự tìm được bến đỗ bình yên.
Tôi yêu bồ công anh và chắc bạn cũng vậy . Đơn giản vì nó có sức sông mãnh liệt ,không sắc hương say đắm , lòng dũng cảm khi thả mình bay xa ,hiên ngang trước phong ba bão táp . Và hơn hết nó chỉ là hoa dại , một bông hoa dại mà thôi nhưng mang đầy ước nguyện , của hạnh phúc ,của kỳ tích .
Bồ công anh ơi! Em hãy cứ sống thế nhé ! Sống cho lòng nhiệt huyết của chính mình ...

mk ko bt có hay hay ko nữa! ko hay thì thông cảm nha!

Linh Phương
27 tháng 10 2016 lúc 16:03

Bạn đã nghe về loài hoa bồ công anh chưa? loài bí ẩn nhưng lại đem trên mình vẻ đẹp khó tả.

Hoa bồ công anh là những bông hoa dại, mọc thấp lè tè trong trảng cỏ bên vệ đường. Hoa hình cầu, màu trắng, phát tán bằng hạt nhờ gió. Những bông hoa không có gì đặc biệt đối với một số đông người này, nhưng lại vô cùng đặc biệt với số đông những người còn lại. Nhưng cũng có một số người cho rằng bồ công anh thuộc 2 số đông thứ nhất, đôi khi chả thấy bồ công anh có gì đặc biệt cả, cái hoa trắng ngà, chả biết có thể gọi là những cánh hoa không nữa, nhưng hình dáng là những sợi nhỏ xíu như tơ, tận cùng bằng những hạt nhỏ màu nâu xám, ghim xung quanh một "cục" nhụy to tướng. Màu sắc lại không hấp dẫn, hoa thì vô cùng mong manh, không thể ngắm được lâu, vì chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua là ...bùm...mất tiêu. Thế nhưng, khi nhìn theo một khía cạnh khác.

bồ công anh rất đỗi đặc biệt và "dễ thương".
Bồ công anh- một cái tên ngộ ngĩnh, khó hình dung hơn những cái tên hồng, lan , huệ hay cúc...Cho nên cái tên đó lại ghi lại dấu ấn hơn và dễ nhớ hơn. Dù bồ công anh nhỏ nhắn, mọc khiêm tốn bên vệ đường, nhưng cái bông hoa đó khi nở lại vươn cao cái cổ dài ngoằn như một con hươu cao cổ vượt lên trên đầu những cọng cỏ chung quanh như để hóng hớt chuyện thiên hạ, và cũng để khiêm tốn nói một câu; "tui nè nghen, bồ công anh nè nghen!"
Những bông hoa nhỏ bé ấy không sặc sỡ, nhưng lại phát tán bằng hạt nên chúng chẳng bao giờ đơn lẻ cả. Không bao giờ ta thấy 1 cây bồ công anh- một hoa bồ công anh, mà là cả tấm thảm bồ công anh ai đó trải trên nền cỏ xanh vào một ngày xuân nắng chan hòa.

Bồ công anh mảnh khảnh hay e thẹn, hãy cúi mình thì thẩm thật khẽ nếu muốn nhắn gửi điều gì đó vào những cánh hoa, bởi nếu không, cánh hoa sẽ sợ hãi và tan biến. Thế nhưng trong cái mong manh đó luôn ấp ủ trong mình những hoài bão lớn, chỉ chực 1 cơn gió là vươn mình bay lên không trung rộng bao la.
Đứng giữa không gian, giang rộng đôi tay- như phim Titanic ấy, ngước mặt lên bầu trời xanh trong điểm vài cụm mây trắng trong ánh nắng dịu dàng của mùa xuân, kiên nhẫn tí xíu thôi ta sẽ thấy điều kỳ diệu , một cơn gió nhẹ thổi qua và trong không gian tràn ngập những cánh hoa bồ công anh trắng xóa, những cánh hoa xoay tít mù hay xoay nhè nhẹ, bay thâm thấp hay bay cao tít.
Cứ như thế tạo ra một cảnh tượng mỹ miều, thơ mộng của mùa xuân.

Chúc bn hx tốt!