Bài viết số 1 - Văn lớp 8

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
nguyenthi my nhan

Đề bài : Tôi thấy mình đã khôn lớn

Làm giúp mk với ạ (ko chéo mạng nha)

Trúc Giang
26 tháng 9 2019 lúc 17:33

Chúng ta đều biết rằng quá trình lớn lên và phát triển của con người là điều vô cùng kì diệu và thú vị. Chính chúng ta cũng đã thấy mình lớn lên theo một cách nào đó, không chỉ lớn về thể xác mà còn cả trong suy nghĩ của mình nữa. Chính tôi đã và đang cảm thấy mình khôn lớn.

Tôi tên Giang, năm nay tôi đã mười bốn tuổi rồi. Vào năm sau tôi sẽ phải gỡ bỏ chiếc khăn quàng đỏ để bước vào đội ngũ Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Nghĩ đến điều đó thôi đã khiến tôi rất phấn khích. Khi nếm trải cảm giác mình lớn lên từng ngày từng ngày thật lạ lùng. Khi vào lớp một, tôi là một đứa trẻ con và lại lùn nhất lớp nữa chứ. Bố, mẹ mua sữa và phô mai để tôi ăn có đầy đủ canxi nhằm cải thiện chiều cao khiêm tốn của tôi nhưng không được bao nhiêu cả. Suy nghĩ lúc ấy của tôi cùng rất trẻ con, nghĩ gì nói đó không nghĩ ngợi nhiều về cảm xúc. Lúc ấy tôi rất ngây thơ cứ cười cười, nói nói suốt ngày. Tôi còn nhớ bố, mẹ tôi nói tuổi đó thì trí não phát triển nên cứ đụng đâu tôi lại thắc mắc mà về sau này tôi thấy mình hỏi hơi nhiều và có phần vớ vẩn. Thêm vào đó là tính nhút nhát, rụt rè của một đứa con nít quậy ngầm như tôi. Thế rồi, từ từ tôi lên lớp hai. Rồi lớp ba nhưng chiều cao cũng chỉ cải thiện đôi chút, suy nghĩ và các câu hỏi cùng cấp bậc khó hiểu hơn. Rồi lên lớp bốn, lớp năm. Tôi biết thế nào là phải trau dồi nhiều điều mới. Tôi bắt đầu biết quan tâm và chia sẻ vui buồn cùng bạn bè và người thân, tôi hiểu được quy luật của tạo hóa. Sau năm năm học ở ngôi trường tiểu học thì tôi lại phải đến với ngôi trường với thứ bậc cao hơn đó là trường Trung học cơ sở. Đối với tôi, đó là một bước ngoặt lớn cho con người tôi. Tôi bắt đầu tăng trưởng về chiều cao và thể lực. Bố mẹ tôi vui mừng nói: "Thế là con gái nhổ giò rồi đây". Và giờ đây tôi không cần phải nhờ người lấy đồ hộ khi nó ở tít trên cao, không cần phải uống sữa nhiều hay phải nhón chân khi phải viết bảng nữa. Ngoài ra, tôi còn rất khỏe. Tôi đã tự mở nút chai được, và đã tự khiêng cả một chồng sách nghiên cứu địa lí mà tôi yêu thích. Từ bước ngoặt này mà tôi đã biết làm nhiều thứ. Tôi biết chủ động hơn trong học tập, mạnh dạn hơn, biết sử dụng từ ngữ để đưa ra lập luận của riêng mình. Tôi biết và hiểu được những từ ngữ làm cho bố mẹ an tâm khi bị đau. Rồi sau hai năm, tôi hiện đang học lớp tám, tôi hiểu khái niệm của chữ học tập rõ ràng hơn, chú trọng đến sách vở nhiều hơn. Do thích đọc sách nhưng chỉ muốn ngồi một mình yên tĩnh bật cây đèn bàn chỉ chiếu ánh sáng vào sách mà thôi và cuối cùng tôi phải tự chịu hậu quả cho đôi mắt của mình. Tôi không còn ái ngại về môn học giới tính mà ngày bé tôi cho là không ổn với tâm lí. Tôi hiểu về quy luật của chính con người đề ra, mạnh được yếu thua; biết suy luận và dùng tiền một cách đúng đắn và suy nghĩ đã có phần chín chắn hơn nhiều. Tôi đã biết dành dụm để mua tư liệu học tập và tham khảo. Hiểu được giá trị đồng tiền trong cái xã hội ngày nay. Tôi thấy mình như một người lớn thật sự.

Tôi thấy mình đã khôn lớn thật rồi. Không chỉ về thể xác mà còn về mặt tâm hồn tôi nữa. Đi cùng với điều đó tôi sẽ phấn đấu học tập thật tốt để xứng đáng là con ngoan trò giỏi, là cháu ngoan của Bác Hồ kính yêu.

Diệu Huyền
26 tháng 9 2019 lúc 17:43

Tham khảo:

Dàn ý tôi thấy mình đã khôn lớn

1. Mở bài

Vào một ngày, tôi bỗng nhận ra sự trưởng thành của mình.

2. Thân bài

a. Miêu tả bản thân khi đã lớn

* Đối với các bạn nam

Vóc dáng, ngoại hình: Chiều cao: cao hơn ngày trước rất nhiều Giọng nói: bị vỡ giọng, nghe ồm ồm rất trầm. Cơ thể: cơ thể phát triển tốt, rắn chắc hơn. Trí tuệ: cảm thấy mình nắm rõ vấn đề hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn, nhanh nhạy hơn. Tính cách: Bớt hấp tấp, vội vàng hơn trước, làm việc gì cũng đều đắn đo, suy nghĩ kĩ lưỡng hơn. Quan tâm, chăm sóc bản thân mình nhiều hơn. Hay thẹn thùng, mắc cỡ trước bạn khác giới. Biết quan tâm đến mọi người xung quanh mình hơn.

* Đối với các bạn nữ

Vóc dáng, ngoại hình: Chiều cao: cao hơn ngày trước rất nhiều. Giọng nói: thánh thót, trong trẻo hơn. Cơ thể: cơ thể phát triển tốt, dịu dàng, nữ tính hơn. Trí tuệ: cảm thấy mình nắm rõ vấn đề hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn, nhanh nhạy hơn. Tính cách: Bớt hậu đậu hơn trước, làm việc gì cũng đều đắn đo, suy nghĩ kĩ lưỡng hơn. Chải chuốt, chăm lo cho bề ngoài nhiều hơn trước khi đứng trước người khác. Hay thẹn thùng, mắc cỡ trước bạn khác giới. Biết quan tâm đến mọi người xung quanh mình hơn.

b. Kể một kỉ niệm sâu sắc để thể hiện đúng đề bài "...thấy mình đã khôn lớn"

Ví dụ: Trông em cho mẹ đi chợ

Mẹ đi chợ, tôi phải trông em với biết bao vất vả, cực khổ. Lúc nào cũng phải để mắt đến nó bởi vì nó quá nghịch ngợm, hiếu động. Phải làm những trò chơi mà nó yêu cầu: làm ngựa cho nó cưỡi, chơi đùng đình,... Đút cơm cho nó ăn là một cực hình của một người làm anh, làm chị. Tắm rửa cho nó cũng là một điều rất vui và thú vị. Khi nó ngủ ngon lành là lúc tôi thở phào nhẹ nhõm. Mẹ đi chợ về, khen tôi trông em rất tốt. Mẹ nói với tôi ràng: ''Con mẹ đã khôn lớn rồi đấy!".

c. Cảm nhận về bản thân mình

Cần phải cố gắng nhiều hơn và phải rút kinh nghiệm trong cuộc sống của mình.

3. Kết bài

Khôn lớn đối với tôi là một điều gì đó rất thú vị và hạnh phúc. Đã là khôn lớn, tôi xin hứa rằng sẽ luôn chăm lo học hành, ngoan ngoãn đề trở thành con ngoan trò giỏi, không làm buồn lòng cha mẹ mình nữa.
Huỳnh lê thảo vy
26 tháng 9 2019 lúc 18:44

#THAM KHẢO:

Trong gia đình, tôi là người nhỏ nhất nên luôn được mọi người bên ngoại yêu chiều. Hầu như mỗi lần về ngoại chơi, tôi không phải làm gì hết, chỉ ngồi đó chơi là được rồi. Trái lại với sự yêu chiều ờ bên ngoại, bên nhà nội hình như không mấy ai ưa tôi cả. Tôi không biết vì sao nhưng chắc là tại cái sự yêu chiều đã được nhằm vào em trai họ của tôi.

Cứ mồi lần có gì hay, tôi định chơi thì mấy cô lại không cho tôi chơi. Họ nói là tôi hậu đậu mất công chơi lại hư. Họ luôn nói tôi thụ động, hậu đậu, học không giỏi bằng em họ tôi. Dù hay bị la mắng, bị chê này nọ nhưng tôi không để điều đó làm cho tôi buồn, vì cha mẹ tôi luôn luôn ủng hộ tôi, yêu thương tôi. Tôi lấy điều đó làm động lực để tôi chứng minh cho mọi người thấy tôi không hậu đậu, thụ động, học kém.

Thời gian trôi qua thật nhanh, cái tên gọi “con bé hậu đậu” giờ cũng không còn nữa. Thay vào đó là những lời khen. Tôi không còn là con bé hậu đậu hay bị chê cười nữa mà bây giờ tôi đã là một học sinh lớp tám rồi đấy!

Cha từng nói với tôi: “Con người có ước mơ và có nghị lực kiên trì biến ước mơ thành hiện thực thì mới là một con người thành công”. Cũng chính sau khi nghe nói những lời ấy, tôi đã tự lập ra cho mình những mục tiêu cần phải hoàn thành trong tương lai. Tôi đem cho cha xem, cha cười và bảo tôi: “Giỏi lắm con yêu. Mục đích bây giờ đã có, con hãy cố gắng kiên trì thực hiện nhé!". Những lời nói ấy cũng là động lực cho tôi tiếp tục cố gẳng. Tôi còn nhớ tám năm trước, tôi chỉ là một con bé rụt rè., thụ động, hậu đậu và học không giỏi. Thế mà tám năm sau, tôi bây giờ đã trưởng thành hơn, tự tin hơn, mạnh mẽ hơn, có ý chí hơn. Tôi đã hoàn toàn lột xác bỏ lại cái vỏ bọc của con bé hậu đậu năm xưa. Cha mẹ luôn hỏi tôi những câu hỏi:” Lớn lên con định làm gì?”. Câu trả lời của tôi luôn khác nhau theo năm tháng. Hồi học lớp một, tôi ước mơ được trở thành một nàng tiên trong truyện cổ tích. Lớp ba và lớp năm thì tôi lại ước mơ được làm nhà khoa học. Nhưng đến lớp tám, tôi chắc chắn ước mơ của mình chính là trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Lúc ấy, tôi cảm thấy tôi rất cần trả lời chính xác cho ước mơ, dự định của tôi trong tương lai. Tôi cảm thấy, mình đã lớn khôn.

Không chỉ lớn khôn về mặt thể xác mà tôi còn thấy mình lớn khôn về mặt suy nghĩ. Tôi không còn thích những nơi ồn ào, không còn hứng thú những trò chơi điện tử mà tôi từng dành thời gian suốt ngày để chơi với chúng, tôi không còn thích xem những bộ phim hoạt hình, đọc những cuốn truyện vô bổ nữa mà bây giờ tôi thích những nơi yên tĩnh, trầm lắng hơn. Tôi bắt đầu thích việc viết nhật kí, đọc những quyển tiểu thuyết, vẽ tranh khi vui cũng như khi buồn. Tôi có thể dành thời gian hàng giờ chỉ để ngắm một vật hay một cơn mưa. Trước đây, tôi làm nhiều điều mà không nghĩ đến hậu quả nhưng bây giờ trước khi nói một lời nói, làm một việc gì đó, tôi đều suy nghĩ thật kĩ trước khi làm.

Trước đây, tôi từng làm cha mẹ phải buồn, phải lo lắng và thất vọng. Tôi lúc đó không hề biết những việc mình làm sẽ ảnh hưởng hay tổn thương cha mẹ ra sao. Cứ thích cái gì là làm thôi. Còn lúc này đây, nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước : thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa mọi lỗi lầm mình đã gây ra. Tôi đã thực sự ý thức được việc mình làm có thể gây tổn thương cho những người yêu thương tôi nhiều như thế nào. Phải chăng, tôi đã lớn?

Tôi cảm thấy mình đã khôn lớn về mọi mặt: Thể xác lẫn tâm hồn. Lớn khôn không chỉ trong suy nghĩ mà còn về từng lời nói, cử chỉ hay cả suy nghĩ về tương lai và cuộc sống của mình. Tôi cũng đã học được rất nhiều bài học, suy nghĩ thận trọng hơn và có ý chí cho tương lai sau này. Có lẽ tôi đã lớn thật rồi.



Hiro Boy
27 tháng 9 2019 lúc 19:59

Thời gian cứ trôi và làm mọi thứ thay đổi, cả con người cũng vậy. Ai rồi cũng phải lớn dần theo năm tháng. Chính tôi cũng đang ngày càng trưởng thành hơn, trưởng thành trong từng suy nghĩ, từng hành động. Tôi đang hoàn thiện bản thân mình. Không phải chỉ mình tôi mà cả mọi người xung quanh cũng thấy tôi đang khôn lớn.

Năm nay tôi đã mười lăm tuổi, đủ lớn để học cách sống tự lập và phụ giúp bố mẹ. Nếu so với tám năm trước thì bây giờ tôi cao hơn rất nhiều. Mỗi lần đi ngang qua cái tủ gỗ ở nhà thì tôi lại nhớ đến những ngày tôi còn nhỏ, chạy lon ton khắp nhà. Khi ấy, tôi chỉ cao bằng tay cầm của tủ, với tôi cái tủ và mọi thứ xung quanh đều thật to lớn. Nhưng bây giờ, tôi không cần mẹ lấy đồ ở cao giúp cho nữa vì tôi đã cao hẳn ra, có thể tự lấy được mọi thứ và nhất là những vật ở trên cao. Ngoại hình của tôi đang thay đổi và cả tính cách cũng vậy. Cái tính bộp chộp, vụng về của ngày nào bây giờ tôi cũng đang dần khắc phục nó. Tôi biết rằng, tôi đang dần trưởng thành hơn nên không thể trẻ con như trước kia, không thể cứ mãi vụng về đụng vào thứ gì thì hỏng thứ ấy được. Chính vì thế nên tôi đã biết phụ giúp mẹ làm các công việc nhà như: lau nhà, quét nhà, xếp quần áo, dọn dẹp phòng của mình…. Nếu là tôi của lúc trước thì sẽ hay làm nũng với mẹ, đòi mẹ đút cơm cho nhưng bây giờ tôi không còn là một đứa trẻ non nớt như ngày xưa nữa. Tôi có thể tự thay quần áo và cột tóc cho mình, có thể tự đi học về mà không cần mẹ đi theo hoặc đưa đón nữa.

Bây giờ, suy nghĩ của tôi cũng đang dần thay đổi từng ngày. Lúc trước tôi hay làm mẹ buồn nhưng bây giờ, tôi đã biết suy nghĩ chín chắn hơn phần nào, luôn tự cố gắng học tập thật tốt để mẹ vui lòng vì niềm vui của mẹ là sự hạnh phúc của tôi. Lúc nào tôi cũng muốn làm mẹ vui, làm mẹ cảm thấy hạnh phúc. Tôi cũng luôn muốn giúp đỡ mọi người xung quanh vì tôi biết sống trong xã hội thì đó là một tập thể. Lúc trước tôi còn vô tư lắm, chưa suy nghĩ nhiều vào những lời nói của bản thân nhưng bây giờ tôi không muốn ai buồn vì tôi cả, tôi sẽ luôn làm họ cười vui mỗi ngày. Ngoại hình, suy nghĩ, tính cách của tôi đã và đang thay đổi theo sự trưởng thành cùa chính mình và cả ước mơ cũng vậy. Những ước ngây thơ và không bao giờ thành hiện thực của trước kia bây giờ đã tan biến trong tôi mà thay vào đó là những ước mơ táo bạo hơn, vững vàng hơn. Bây giờ tôi đã biết nghiêm túc thực hiện ước mơ cùa chính mình, không còn thái độ đùa cợt như xưa nữa. Tôi đang phấn đấu rất nhiều và hết mình trong từng giây, từng phút. Tôi đang nỗ lực hết mình để học tập thật tốt vì tôi biết rằng chỉ có học tập mới là con đường duy nhất giúp tôi thành công và biến ước mơ của tôi thành sự thật. Có lẽ, trước kia tôi còn nhỏ chưa biết thời gian quý báu như thế nào nên tôi đã lãng phí nhiều thời gian của bản thân. Nhưng từ bây giờ, tôi sẽ phấn đấu và nỗ lực hết mình để mở đường cho tương lai của chính bản thân tôi. Tất cả từ suy nghĩ, ngoại hình, và ca tính cách, ước mơ cũng đang khẳng định rằng bản thân tôi đã dần khôn lớn. Tám năm trước kia và tôi của hiện nay vẫn là tôi đấy thôi nhưng tôi của hiện tại đã biết suy nghĩ nhiều hơn, chín chắn hơn rất nhiều, biết quan tâm mọi người xung quanh và sống vì mọi người hơn. Tất cả mọi thứ và cả tôi cũng đang thay đối đế chuẩn bị thật tốt cho một tương lai mới, một con người mới. Thay đổi và học cách sống tự lập, tự giác trong mọi việc và cho mọi người thấy rằng tôi đã khác rất nhiều, đã trưởng thành rất nhiều rồi. Điều đó đã đánh dấu cho một tương lai xán lạn và một con người thành công trong xã hội.

Tôi của bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng. Vì thể tôi sẽ cố gắng học tập, sẽ không còn học ít chơi nhiều như xưa nữa. Tôi sẽ tạo cho mình một nền tảng thật tốt để sẵn sàng bước vào đời – một xã hội đầy phức tạp và chông gai. Tôi tin mình sẽ làm được, để đền đáp sự kì vọng và tình yêu thương của bố mẹ, thầy cô đã dành cho tôi. Tôi sẽ luôn làm cho bố mẹ cười tươi và tự hào vì sự thành công của tôi. Tôi thật sự thấy mình đã khôn lớn. Tôi tự hào vì chính bản thân mình.

nguyenthi my nhan
27 tháng 9 2019 lúc 20:18

Cảm ơn mn nhìu ạyeu


Các câu hỏi tương tự
maya phạm
Xem chi tiết
Trần Huỳnh Nhật Linh
Xem chi tiết
maya phạm
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Bảo Anh
Xem chi tiết
LEGGO
Xem chi tiết
Phạm Dương
Xem chi tiết
QUÝ TRẦN NGOC
Xem chi tiết
Nguyễn Đoàn Phú Yên
Xem chi tiết
Thảo Nguyên Nguyễn
Xem chi tiết