Tết, tết, tết, tết đến rồi… Tết, tết, tết, tết đến rồi…
Lời bài hát chào xuân ngân vang trong con xóm nhỏ nhà tôi như báo trước một mùa đào nữa sắp bắt đầu nở rộ trong cái tết se lạnh của miền Bắc.
Mùa xuân – mùa của sự sống, mùa của những khát khao và niềm tin. Cây cối thức dậy sau giấc ngủ dài mùa đông, bắt đầu một cuộc sống mới. Và cây đào cũng không phải là một ngoại lệ.
Đào chỉ nở hoa vào mùa xuân ở miền Bắc mà thôi. Tôi không phải người trồng đào nên tôi không biết được quá trình lớn lên của nó. Nhưng nghe anh chị tôi nói thì tôi có thể tưởng tượng ra được hình ảnh một chồi non mới nhú với những chiếc lá bé li ti, xanh mơn mởn với nụ hoa nhỏ xíu như e thẹn, ngượng ngùng, chưa muốn phô sắc đang lớn lên dần dần, biết làm duyên, điệu đà với các loài hoa khác. Cây đào giống như người con gái mới lớn biết làm đỏm, dịu dàng. Cây đào mảnh mai, tinh khiết, thanh thoát với cánh hoa phớt hồng, những cái lá xanh xinh xinh vẫy gọi trước cơn gió mùa xuân thoảng qua se lạnh.
Cây đào trồng khẳng khiu vậy mà lại có sức quyến rũ đến lạ kì. Chả biết bao giờ, nhắc đến mùa xuân là phải nghĩ ngay đến hoa đào và ngược lại, nghĩ đến cành đào là nghĩ đến cái Tết mùa xuân ở miền Bắc. Hai thứ đó đi liền với nhau tạo nên một sự hoà hợp tuyệt diệu giữa trời sắc mùa xuân và nàng tiên áo cánh hoa đào. Hoa đào ẩn trong mình một sức sống mãnh liệt của mùa xuân, của muôn vàn hoa cỏ. Cái sức sống ấy tràn trề trong mỗi nụ hoa, trong từng cánh hoa. Người ta yêu vẻ đẹp tự nhiên của hoa đào, yêu nét tinh khôi trong nghệ thuật trồng cây. Bấy nhiêu trên đã đủ để nói về tình yêu của con người dành cho loài cây này.
Hoa đào là loài hoa tượng trưng cho sự phồn vinh và hạnh phúc của mùa xuân, của niền tin và những khát vọng tuổi trẻ. Tôi rất yêu hoa đào và luôn mong mùa xuân ở lại để hoa đào không tàn phai.
Hàng năm mỗi độ tết đến xuân về, tiết trời ấm áp là lúc hoa đào bắt đầu nở rộ. Hoa đào sẽ tô thêm vẻ đẹp cho hương sắc của mùa xuân, khiến cho cái tết của mọi nhà thêm ấm áp. Hầu hết các tỉnh ở Bắc Bộ đều coi hoa đào là đặc trưng trong ngày tết của mình.
Đào xuất hiện ở Việt Nam đó từ rất lâu đời. Khi tiết trời báo hiệu mùa xuân sắp đến, chúng ta có thể ghé thăm làng hoa Nhật tân, Ngọc Hà ở Hà Nội…chúng ta sẽ được hưởng một cảm giác vô cùng mới mẻ của rừng đào bạt ngàn.
Người ta đã đặt cho đào với tên khoa học là Prunus Persica. Có nhiều giống đào nhưng đào bích được coi là giống đào đẹp nhất. Hoa đào bích có nhiều cánh xếp chồng lên nhau màu hồng thẫm, loại này được trồng để chỉ lấy hoa. Giống thứ hai là giống đào phai, hoa có năm cánh, cánh màu phớt hồng, được trồng để lấy quả. Giống đào bạch hiếm thấy, cây nhỏ ít hoa có màu trắng tinh khiết. Đào thất thốn có hoa màu đỏ thẫm, khó trồng, khó chăm sóc, nên ít được người ta trồng.
Mùa xuân đến hoa đào nở rộ, cánh đào mỏng mềm và mịn như nhung, có những năm khi tết đã đến, xuân về nhưng tiết trời lạnh, hoa đào không thể nở được. Đào mọc thành từng bông riêng lẻ chứ không mọc thành chùm. Hoa đào thường nở 4-5 ngày thì tàn. Để cho ra một cây hoa đào đẹp, người trồng đào phải mất rất nhiều thời gian và công sức để trồng đào. Đào trồng để ăn quả thì không phải chăm sóc nhiều. Từ việc đốn cành tỉa lá uốn cây theo các thế khác nhau đều phải rất tỉ mỉ và khéo léo. Trước tết khoảng 15 ngày, người trồng đào phải tuốt lá để đào sai hoa vào đúng dịp Tết. Ngày tết mà có cảnh đào trong nhà, sẽ tạo nên sự ấm cúng, một năm mới đủ đầy của mỗi nhà. Bên cạnh bánh chưng xanh, câu đối đỏ, mâm cỗ tất niên là cành đào nhỏ, góp phần tăng thêm hương vị cho ngày tết. Đào không chỉ góp phần tô đậm thêm cho hương sắc của mùa xuân mà còn là loại cây mang lại giá trị kinh tế cao. Tùy thuộc vào mức độ đẹp và to nhỏ khác nhau mà mỗi cây đào có gía khác nhau, chúng có giá từ vài chục nghìn đến vài triệu đồng.
Hoa đào cùng với bánh chưng xanh là thứ không thể thiếu trong dịp lễ tết cổ truyền của dân tộc. Khách du lịch đến Việt Nam coi cành đào là món quà mang giá trị tinh thần lớn, những người con xa xứ khi ngắm cành đào lại nhớ về quê hương, như được sống với không khí tết của quê hương mình. Cây đào không chỉ để làm cảnh, lấy quả mà còn dùng để chế thuốc rất hiệu quả. Hoa đào được chế làm thuốc đắp mặt, đem lại là da mát, mịn màng, hồng hào cho người phụ nữ. Hoa đào còn được chế thành thuốc chữa bệnh thuỹ tũng và bí đại tiện rất hiệu qủa.
Xã hội phát triển, con người có nhiều thứ để bày trong ngày tết, nhưng hoa đào vẫn luôn được mọi người yêu thích. Dù có những lễ vật sang trọng đến đâu, người ta vẫn muốn có một cây đào đẹp trong ngôi nhà của mình vào dịp tết.
“ Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu tràng pháo bánh trưng xanh. ”
Đó là những nét đẹp văn hóa truyền thống của Tết Việt, mang lại sự ấm cúng, thân thiết cho những người trong gia đình xum vầy bên nhau. Góp phần không nhỏ vào đó là màu sắc tươi thắm, tràn đầy sức sống của các loại thảo mộc, muôn hoa mùa xuân, đặc biệt là hoa đào.
Hoa đào trở nên không thể thiếu đối với mỗi cái Tết của gia đình em. Vì vậy, ngày 27 Tết, bố con em đã lên chợ hoa Đông Anh để mua đào. Bố bảo, năm nay cả nhà sẽ mua đào thế đẻ bày cho đẹp. Vào đến chợ, 1 rừng hoa Tết muôn màu hiện ra trước mắt với đủ các loại hồng, cúc, huệ, … nhiều nhất là đào. Đào có rất nhiều loại: đào bích, đào phai, đào bạch… được đưa từ Nhật Tân, Sơn La… về. Những cây đào Nhật Tân với đủ các loại thế khác nhau trông thật đẹp, khác hẳn với những cành đào Sơn La chịu nắng gió ở rừng núi nên rất cao, có thể tới 3m. Chao ôi! Thật là đẹp!
Những nụ hoa màu xanh non, nhìn kỹ mới thấy những đốm hồng li ti ở đầu. Những nụ hoa này mang 1 trọng trách lớn lao: che chở, ôm ấp những cánh hoa mỏng manh còn đang e ấp chờ đợi đến lúc có thể bừng nở rực rỡ. Em rất mong mỏi tới ngày được nhìn thấy những bông hoa đào nở đỏ thắm, màu đỏ của sự may mắn. Sáng 30, thật kỳ diệu: những bông hoa đỏ thắm đua nở rộ như vừa tỉnh sau 1 giấc ngủ dài. Những bông hoa đào chỉ nhỉnh hơn chiếc cúc áo 1 chút. Cánh hoa dạng tròn, xinh xắn như nụ cười của em bé, từng cánh hoa mỏng manh ôm lấy nhau, nương tựa vào nhau mà sống như không thể tách rời. Nhị hoa như những sợi tơ vàng óng, màu vàng của tài lộc, phú quý, làm đậm thêm sắc hoa đỏ thắm. Hoa mọc sát vào nhau tưỏng như thành từng chùm, dệt nên tấm thảm mùa xuân phủ trên từng cành cây. Tô điểm cho tấm thảm đó là những chiếc lá. Lá tuy rất ít, dài và xanh non tơ nhưng có thể làm cho tấm thảm bắt mắt hơn. Muốn có hoa đẹp lá xanh phải thầm cảm ơn thân và cành. Mới ban đầu chưa ra hoa, chúng chỉ mang bộ đồ giản dị, thô kệch màu nâu khó chiếm được cảm tình. Ai mà biết được bên trong đó ẩn chứa 1 tình mẫu tử bao la. Suốt mùa đông, thân là người mẹ nhẫn nại, chắt chiu từng ít 1 để nuôi hoa, lá hãy còn bé thơ để rồi khi xuân về bừng nở rực rỡ cùng với 1 sức sống tràn trề. Những ngày Tết, ngắm cây đào, em thầm cảm phục sự tinh tường của bố.
Nhưng thời gian không đợi những bông hoa, thời gian đã mang chị xuân đi mất rồi. Mùa hoa đã qua đi, cành cây chỉ còn lại lá và vài bông nở muộn. Tửng chừng hoa đào rụng đã mang đi sức sống của mùa xuân đọng lại trên dải lụa hồng toàn hoa rụng kín gốc cây. Hoa rụng đi nhưng vẫn muốn cất mình bay trở lại bên mẹ yêu, tiếc nuối những ngày tháng được mẹ chăm chút, còn muốn níu kéo chị xuân lại. Dường như chúng đã biết là không thể, quy luật luôn luôn vậy thôi. Ra đi, chúng chỉ muốn nhắn lại rằng bên trong thân mẹ gầy guộc ấy vẫn rạo rực 1 sức sống. Nhất định mẹ sẽ cho 1 mùa hoa mới, lũ đàn em mới xinh đẹp, khỏe khoắn mang niềm vui đến cho mọi người. Còn bây giờ, tâm hồn, những cáh hoa đã bay theo gió đi khắp nơi, ngao du sơn thủy và rồi sẽ ở lại nơi đâu không biết.
Không như hoa mai mang đến sắc vàng cho người phương Nam, hoa đào từ lâu đã là biểu tượng của Tết Bắc Việt. Màu sắc đỏ thắm của hoa đào đã tô điểm cho mùa xuân, từng dãy phố con đường, từng ngõ nhỏ làng quê, xua tan cái rét của Bắc Việt và mang đén niềm vui, may mắn trong 1 năm mới an khang, thịnh vượng.
Lại một ngày học nữa trôi qua. Tôi đứng ở ga tàu điện ngầm Stanford với một chútlo âu, căng thẳng.Tôi vừa hoàn thành môn thi cuối cùng của học kì. Tôi thởdài... Bỗng, tiếng chuông chiều đổ đúng bốn giờ. Tôi chợt giật mình nhớ ra bây giờđang là giao thừa ở quê nhà. Tôi nhận được tin nhắn của em trai gửi kèm bức ảnhcả nhà đang đứng bên cây đào nở hoa rực rỡ.“ Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏCây nêu tràng pháo bánh trưng xanh. ”Đó là những nét đẹp văn hóa truyền thống của Tết Việt, mang lại sự ấm cúng, thânthiết cho những người trong gia đình xum vầy bên nhau. Góp phần không nhỏ vàođó là màu sắc tươi thắm, tràn đầy sức sống của các loại thảo mộc, muôn hoa mùaxuân, đặc biệt là hoa đào. Hoa đào trở nên không thể thiếu đối với mỗi cái Tếtcủa gia đình em. Vì vậy, ngày 27 Tết, bố con em đã lên chợ hoa Đông Anh để muađào. Bố bảo, năm nay cả nhà sẽ mua đào thế đẻ bày cho đẹp. Vào đến chợ, 1 rừnghoa Tết muôn màu hiện ra trước mắt với đủ các loại hồng, cúc, huệ, … nhiều nhấtlà đào. Đào có rất nhiều loại: đào bích, đào phai, đào bạch… được đưa từ NhậtTân, Sơn La… về. Những cây đào Nhật Tân với đủ các loại thế khác nhau trôngthật đẹp, khác hẳn với những cành đào Sơn La chịu nắng gió ở rừng núi nên rấtcao, có thể tới 3m. Chao ôi! Thật là đẹp! Bố con em dạo 1 vòng quanh chợ,không biết chọn cây nào bây giờ. Đang băn khoăn, bố chợt dừng lại, có vẻ rất ưngý với 1 cây đào bích của Nhật Tân. Cây chỉ cao hơn em 1 chút thôi. Thế uốn củacây rất đẹp, trông như 1 con rồng đang múa. Chả trách, người bán hàng bảo đó làthế Long Vân. Chỉ cần có dáng cây chưa đủ, 1 cây đào đẹp phải có hoa đẹp. nhưngtrên những cành khẳng khiu, trơ trụi, khô khốc như que củi ấy không có lấy 1 bônghoa nào. Lòng dại khờ, em nghĩ: “ Bố thật là dại! ” Bồ mang đào về, cho vàochậu đặt gần cầu thang giữa nhà, nơi mọi người có thể ngắm đào rõ nhất. Gốc đào nâu thẫm, xù xì, sần sùi, mốc thếch, đen xám bám chắc vào bầuđất. Những cành cây đan xen nhau, uốn lên, lượn xuống trông chẳng khác nào mộtcon rồng thật quý phái, cao sang. Trên những cành to, cành nhỏ, cành khẳng khiuđiểm xuyết những chấm nụ nhỏ li ti. Loáng thoáng những nõn lá xanh tươi mỡmàng nhỏ và sắc tựa chiếc bè đầy răng cưa rung rinh xao, động như đánh thứcnhững nụ hoa còn ngủ quên: “Xuân về rồi! Thức dậy đi, nụ biếc!”. Những nụ nhỏchấm trắng phớt hồng với một lớp tơmỏng xung quanh còn mọc sát trên cành như eấp khẽ hé cười. Chúng, với từng đầu nhọn màu xanh non, đã tung ra nở rộ mà phôtrương cái vẻ đẹp thanh cao. Cánh đào phơn phớt hồng tựa má của những cô congái lần đầu biết ngượng ngùng, xấu hổ. Những cánh hoa mịn xếp chồng lênnhau. Nhụy hoa dài,trắng tinh khôi với những chấm vàng nhỏ tí ở đầu - màu vàngcủa niềm tin, phú quý. Mỗi bông hoa là một cây nến và cả cây đào là một bóđuốc hồng tươi. Ai mà biết được dưới lớp vỏ sần sùi cũ kĩ kia là dòng nhựa sốngdạt dào mà cây mẹ đã chắt chiu để dành tặng cho hoa vẻ đẹp rạng ngời.Nhưng thời gian không đợi những bông hoa, thời gian đã mang chị xuân đi mất rồi.Mùa hoa đã qua đi, cành cây chỉ còn lại lá và vài bông nở muộn. Tửng chừng hoađào rụng đã mang đi sức sống của mùa xuân đọng lại trên dải lụa hồng toàn hoarụng kín gốc cây. Hoa rụng đi nhưng vẫn muốn cất mình bay trở lại bên mẹ yêu,tiếc nuối những ngày tháng được mẹ chăm chút, còn muốn níu kéo chị xuân lại.Dường như chúng đã biết là không thể, quy luật luôn luôn vậy thôi. Ra đi, chúngchỉ muốn nhắn lại rằng bên trong thân mẹ gầy guộc ấy vẫn rạo rực 1 sức sống.Nhất định mẹ sẽ cho 1 mùa hoa mới, lũ đàn em mới xinh đẹp, khỏe khoắn mangniềm vui đến cho mọi người. Còn bây giờ, tâm hồn, những cáh hoa đã bay theo gióđi khắp nơi, ngao du sơn thủy và rồi sẽ ở lại nơi đâu không biết
Khi mùa xuân về, đất trời vào xuân, lòng người náo nức. Trăm hoa đua nở. Một loài hoa biểu tượng cho sự may mắn và sức sống bất diệt của xứ Bắc, đó là hoa đào.
Tháng 1 trời sương, một màu đùng đục, nặng trĩu giăng khắp, không nắng. Bất chấp tất cả, cây đào vẫn vươn mình kiêu hãnh, hoa đào vẫn hớn hở reo vui chào xuân đến. Mùa xuân, những chiếc lá đào xanh mỡ thon nhỏ xoè ra lay động trong mưa bay. Mưa xuân giục những nụ hoa li ti, lấm tấm trên cành mau nở ra những bông hoa màu hồng hớt. Mưa xuân, thả những sợi tơ mỏng mảnh từ tít trời cao xuống, hoa đào xoè cánh đón lấy những sợi tơ mong manh dài bất tận ấy để làm tươi thêm sắc hồng của cánh hoa, sắc vàng của nhị hoa.
Lá chen nụ, nụ đỡ hoa ôm ấp, nâng niu, quấn quyện một tình yêu nông nàn chan chứa. Hoa đào gieo vào lòng người khao khát được xích lại gần nhau, trao cho nhau những mặn nồng âu yếm trong không gian bảng lảng sương khói, trong mưa bay mờ mờ cổ tích, trong đêm giao thừa trời đất giao hoà và lòng người lâng lâng như muốn tan chảy hoà vào nhau vào hoà vào vạn vật. Hoa đào gọi khát khao yêu thương cho mỗi con người. Hoa đào nở. E ấp môi hồng, chúm chím nụ xanh, rồi khoe sắc rộ trên cành. Đào có nhiều loại: đào bích, đào phai, bạch đào... nhưng người ta vẫn yêu hơn cả, thích hơn cả là thứ đào ta, đào phai, cái thứ đào cánh mỏng mảnh màu phơn phớt hồng má thiếu nữ và lấp lánh một chút nhị vàng tươi của nắng hạ, còn cây có khi gợi dáng cổ kính, có khi gợi vẻ thanh tân chứ không cầu kì, uốn éo. Cũng lạ, những cây đào ta, vườn nhà hay mọc hoang nơi đồi núi hoa càng đẹp lạ hơn nữa là sự tương phản của cây, của cành với hoa và lá. Trên những thân cây rêu mốc, nâu sẫm màu thời gian và trở nên xấu xí những ngày đông xám lạnh lại cho những lá non xanh mỡ màng rung rinh màu nắng non, lại cho những bông hoa nhỏ xinh, mỏng manh đến độ không thể mỏng hơn được nữa, phơn phớt hồng, dịu dàng, mềm mại làm nao lòng người. Thế mới biết cái đẹp không có quy luật, không cần cầu kì, cành như thân, cành cố xấu đi, cố thô mộc đi để làm nổi bật cái tinh tế của hoa. Dầu dãi gió sương cành và cây cho những nụ hoa chắc mầy khiến lòng người không thể không phấp phỏng nhìn vào đấy mà chờ đợi, mà hi vọng. Đấy cũng chính là cảm xúc của lòng người khi đứng trước mùa xuân.
Thưởng thức đào cũng có nhiều vẻ, nhiều cách. Thông thường nhất là người ta tìm một cành đào ưng ý, một cái lộc bình ưng ý, một vị trí cũng thật ưng ý và đặt nó trong nhà để đem xuân, đem tết, đem may mắn, xua đi cái xúi quẩy cho nhà mình. Và bất cứ lúc nào, người ta cũng thấy nó đang cười tươi, hớn hở báo điều lành. Cũng có khi người ta lặng lẽ, trầm ngâm cùng tri kỉ, tri âm thưởng trà, thưởng rượu bên khóm đào mà tâm đắc với người, với cành, với hoa, với dáng, với nụ hàm tiếu gợi bao suy tưởng xâu sa. Đấy là cách chơi đào của những người mà cuộc đời đã đến độ sang thu, sang đông hay ngẫm ngợi, hay chiêm nghiệm sau bao sương gió, bão giông giờ tới độ bình thản, tĩnh tại. Còn các bạn trẻ thế hệ 8X, 9X hối hả trong từng giây từng phút mỗi ngày lại có thể bẳt chấp giá lạnh, đường xa, xe chật vào dịp hoa đào sắp nở để hối hả tìm lên tận Sapa để xem đào, để thưởng đào. Và khi đặt chân đến nơi, tất cả sẽ tự thấy rằng đông lạnh, đường xa, xe chật chẳng đáng là gì khi được lạc giữa đào Sapa. Đào bên hàng rào nở hoa, đào trên các sườn núi nở hoa, đào trước cửa nhà nở hoa, bất chấp cái lạnh đến 4 - 5 độ của núi, đào vẫn rung rinh cười, sương đọng đầy trên những cánh hoa mong manh làm cho nụ cười sáng cả không gian ảm đạm của sương núi bị ngàn vạn bông hoa nhỏ bé hồng xinh khuất phục, không gian ấm áp, lãng mạn, tình bạn trẻ cũng ấm áp giữa rừng đào và bất chợt, có bàn tay kế bên nắm chặt, siết nhẹ thấy lòng càng ấm hơn.
Trong dìu dịu mưa xuân, trong phất phơ sắc hồng, trong lòng người rạo rực ta "nghe hương thầm đang lan toả". Ta nghe mạch nguồn của cuộc sống đang chảy bất tận trong những thân đào ứa nhựa và trong lòng mình, ta cũng có được một mùa xuân riêng nhuộm sắc hoa đào. Cám ơn đất nước đã cho ta mùa xuân, cám ơn mùa xuân đã cho ta hoa đào và cám ơn hoa đào đã cho ta niềm tin yêu hi vọng cho ta niềm say mê rạo rực mà thường ngày, bộn bề cuộc sống đã bắt nó ngủ yên. Cám ơn cây và cám ơn hoa. Đào mãi mãi đẹp trên đất Việt thân yêu, mãi đẹp trong lòng người đất Việt.
^-^Học tốt nha ^-^
Tết, tết, tết, tết đến rồi… Tết, tết, tết, tết đến rồi…
Lời bài hát chào xuân ngân vang trong con xóm nhỏ nhà tôi như báo trước một mùa đào nữa sắp bắt đầu nở rộ trong cái tết se lạnh của miền Bắc.
Mùa xuân – mùa của sự sống, mùa của những khát khao và niềm tin. Cây cối thức dậy sau giấc ngủ dài mùa đông, bắt đầu một cuộc sống mới. Và cây đào cũng không phải là một ngoại lệ.
Đào chỉ nở hoa vào mùa xuân ở miền Bắc mà thôi. Tôi không phải người trồng đào nên tôi không biết được quá trình lớn lên của nó. Nhưng nghe anh chị tôi nói thì tôi có thể tưởng tượng ra được hình ảnh một chồi non mới nhú với những chiếc lá bé li ti, xanh mơn mởn với nụ hoa nhỏ xíu như e thẹn, ngượng ngùng, chưa muốn phô sắc đang lớn lên dần dần, biết làm duyên, điệu đà với các loài hoa khác. Cây đào giống như người con gái mới lớn biết làm đỏm, dịu dàng. Cây đào mảnh mai, tinh khiết, thanh thoát với cánh hoa phớt hồng, những cái lá xanh xinh xinh vẫy gọi trước cơn gió mùa xuân thoảng qua se lạnh.
Cây đào trồng khẳng khiu vậy mà lại có sức quyến rũ đến lạ kì. Chả biết bao giờ, nhắc đến mùa xuân là phải nghĩ ngay đến hoa đào và ngược lại, nghĩ đến cành đào là nghĩ đến cái Tết mùa xuân ở miền Bắc. Hai thứ đó đi liền với nhau tạo nên một sự hoà hợp tuyệt diệu giữa trời sắc mùa xuân và nàng tiên áo cánh hoa đào. Hoa đào ẩn trong mình một sức sống mãnh liệt của mùa xuân, của muôn vàn hoa cỏ. Cái sức sống ấy tràn trề trong mỗi nụ hoa, trong từng cánh hoa. Người ta yêu vẻ đẹp tự nhiên của hoa đào, yêu nét tinh khôi trong nghệ thuật trồng cây. Bấy nhiêu trên đã đủ để nói về tình yêu của con người dành cho loài cây này.
Hoa đào là loài hoa tượng trưng cho sự phồn vinh và hạnh phúc của mùa xuân, của niền tin và những khát vọng tuổi trẻ. Tôi rất yêu hoa đào và luôn mong mùa xuân ở lại để hoa đào không tàn phai.
“ Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu tràng pháo bánh trưng xanh. ”
Đó là những nét đẹp văn hóa truyền thống của Tết Việt, mang lại sự ấm cúng, thân thiết cho những người trong gia đình xum vầy bên nhau. Góp phần không nhỏ vào đó là màu sắc tươi thắm, tràn đầy sức sống của các loại thảo mộc, muôn hoa mùa xuân, đặc biệt là hoa đào. Hoa đào trở nên không thể thiếu đối với mỗi cái Tết của gia đình em. Vì vậy, ngày 27 Tết, bố con em đã lên chợ hoa Đông Anh để mua đào. Bố bảo, năm nay cả nhà sẽ mua đào thế đẻ bày cho đẹp. Vào đến chợ, 1 rừng hoa Tết muôn màu hiện ra trước mắt với đủ các loại hồng, cúc, huệ, … nhiều nhất là đào. Đào có rất nhiều loại: đào bích, đào phai, đào bạch… được đưa từ Nhật Tân, Sơn La… về. Những cây đào Nhật Tân với đủ các loại thế khác nhau trông thật đẹp, khác hẳn với những cành đào Sơn La chịu nắng gió ở rừng núi nên rất cao, có thể tới 3m. Chao ôi! Thật là đẹp! Bố con em dạo 1 vòng quanh chợ, không biết chọn cây nào bây giờ. Đang băn khoăn, bố chợt dừng lại, có vẻ rất ưng ý với 1 cây đào bích của Nhật Tân. Cây chỉ cao hơn em 1 chút thôi. Thế uốn của cây rất đẹp, trông như 1 con rồng đang múa. Chả trách, người bán hàng bảo đó là thế Long Vân. Chỉ cần có dáng cây chưa đủ, 1 cây đào đẹp phải có hoa đẹp. nhưng trên những cành khẳng khiu, trơ trụi, khô khốc như que củi ấy không có lấy 1 bông hoa nào. Lòng dại khờ, em nghĩ: “ Bố thật là dại! ” Bồ mang đào về, cho vào chậu đặt gần cầu thang giữa nhà, nơi mọi người có thể ngắm đào rõ nhất. Có thời gian ngắm nghía kỹ, em mới thấy trên các cành có vô số các nụ hoa, chồi lá nhỏ xinh. Những nụ hoa màu xanh non, nhìn kỹ mới thấy những đốm hồng li ti ở đầu. Những nụ hoa này mang 1 trọng trách lớn lao: che chở, ôm ấp những cánh hoa mỏng manh còn đang e ấp chờ đợi đến lúc có thể bừng nở rực rỡ. Em rất mong mỏi tới ngày được nhìn thấy những bông hoa đào nở đỏ thắm, màu đỏ của sự may mắn. Sáng 30, thật kỳ diệu: những bông hoa đỏ thắm đua nở rộ như vừa tỉnh sau 1 giấc ngủ dài. Những bông hoa đào chỉ nhỉnh hơn chiếc cúc áo 1 chút. Cánh hoa dạng tròn, xinh xắn như nụ cười của em bé, từng cánh hoa mỏng manh ôm lấy nhau, nương tựa vào nhau mà sống như không thể tách rời. Nhị hoa như những sợi tơ vàng óng, màu vàng của tài lộc, phú quý, làm đậm thêm sắc hoa đỏ thắm. Hoa mọc sát vào nhau tưỏng như thành từng chùm, dệt nên tấm thảm mùa xuân phủ trên từng cành cây. Tô điểm cho tấm thảm đó là những chiếc lá. Lá tuy rất ít, dài và xanh non tơ nhưng có thể làm cho tấm thảm bắt mắt hơn. Muốn có hoa đẹp lá xanh phải thầm cảm ơn thân và cành. Mới ban đầu chưa ra hoa, chúng chỉ mang bộ đồ giản dị, thô kệch màu nâu khó chiếm được cảm tình. Ai mà biết được bên trong đó ẩn chứa 1 tình mẫu tử bao la. Suốt mùa đông, thân là người mẹ nhẫn nại, chắt chiu từng ít 1 để nuôi hoa, lá hãy còn bé thơ để rồi khi xuân về bừng nở rực rỡ cùng với 1 sức sống tràn trề. Những ngày Tết, ngắm cây đào, em thầm cảm phục sự tinh tường của bố. Nhưng thời gian không đợi những bông hoa, thời gian đã mang chị xuân đi mất rồi. Mùa hoa đã qua đi, cành cây chỉ còn lại lá và vài bông nở muộn. Tửng chừng hoa đào rụng đã mang đi sức sống của mùa xuân đọng lại trên dải lụa hồng toàn hoa rụng kín gốc cây. Hoa rụng đi nhưng vẫn muốn cất mình bay trở lại bên mẹ yêu, tiếc nuối những ngày tháng được mẹ chăm chút, còn muốn níu kéo chị xuân lại. Dường như chúng đã biết là không thể, quy luật luôn luôn vậy thôi. Ra đi, chúng chỉ muốn nhắn lại rằng bên trong thân mẹ gầy guộc ấy vẫn rạo rực 1 sức sống. Nhất định mẹ sẽ cho 1 mùa hoa mới, lũ đàn em mới xinh đẹp, khỏe khoắn mang niềm vui đến cho mọi người. Còn bây giờ, tâm hồn, những cáh hoa đã bay theo gió đi khắp nơi, ngao du sơn thủy và rồi sẽ ở lại nơi đâu không biết.
Không như hoa mai mang đến sắc vàng cho người phương Nam, hoa đào từ lâu đã là biểu tượng của Tết Bắc Việt. Màu sắc đỏ thắm của hoa đào đã tô điểm cho mùa xuân, từng dãy phố con đường, từng ngõ nhỏ làng quê, xua tan cái rét của Bắc Việt và mang đén niềm vui, may mắn trong 1 năm mới an khang, thịnh vượng.
MB:Giới thiệu chung về hoa anh đào
TB:Nở vào mùa nào ,biểu cảm về cây hoa anh đào(trực tiếp hoặc gián tiếp nhưng cả hai kết hợp sẽ tốt hơn)
-Vẻ đẹp của cây
+Thân
+Cành
+Lá
+Hoa(cánh, nhụy ,hương,côn trùng ,nắng, mưa,..)
+Khi mùa xuân về và tết cổ truyền mang niềm vui mong ước
-Cảm nghĩ chung
“ Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu tràng pháo bánh trưng xanh. ”
Đó là những nét đẹp văn hóa truyền thống của Tết Việt, mang lại sự ấm cúng, thân thiết cho những người trong gia đình xum vầy bên nhau. Góp phần không nhỏ vào đó là màu sắc tươi thắm, tràn đầy sức sống của các loại thảo mộc, muôn hoa mùa xuân, đặc biệt là hoa đào.
Hoa đào trở nên không thể thiếu đối với mỗi cái Tết của gia đình em. Vì vậy, ngày 27 Tết, bố con em đã lên chợ hoa Đông Anh để mua đào. Bố bảo, năm nay cả nhà sẽ mua đào thế đẻ bày cho đẹp. Vào đến chợ, 1 rừng hoa Tết muôn màu hiện ra trước mắt với đủ các loại hồng, cúc, huệ, … nhiều nhất là đào. Đào có rất nhiều loại: đào bích, đào phai, đào bạch… được đưa từ Nhật Tân, Sơn La… về. Những cây đào Nhật Tân với đủ các loại thế khác nhau trông thật đẹp, khác hẳn với những cành đào Sơn La chịu nắng gió ở rừng núi nên rất cao, có thể tới 3m. Chao ôi! Thật là đẹp!
Những nụ hoa màu xanh non, nhìn kỹ mới thấy những đốm hồng li ti ở đầu. Những nụ hoa này mang 1 trọng trách lớn lao: che chở, ôm ấp những cánh hoa mỏng manh còn đang e ấp chờ đợi đến lúc có thể bừng nở rực rỡ. Em rất mong mỏi tới ngày được nhìn thấy những bông hoa đào nở đỏ thắm, màu đỏ của sự may mắn. Sáng 30, thật kỳ diệu: những bông hoa đỏ thắm đua nở rộ như vừa tỉnh sau 1 giấc ngủ dài. Những bông hoa đào chỉ nhỉnh hơn chiếc cúc áo 1 chút. Cánh hoa dạng tròn, xinh xắn như nụ cười của em bé, từng cánh hoa mỏng manh ôm lấy nhau, nương tựa vào nhau mà sống như không thể tách rời. Nhị hoa như những sợi tơ vàng óng, màu vàng của tài lộc, phú quý, làm đậm thêm sắc hoa đỏ thắm. Hoa mọc sát vào nhau tưỏng như thành từng chùm, dệt nên tấm thảm mùa xuân phủ trên từng cành cây. Tô điểm cho tấm thảm đó là những chiếc lá. Lá tuy rất ít, dài và xanh non tơ nhưng có thể làm cho tấm thảm bắt mắt hơn. Muốn có hoa đẹp lá xanh phải thầm cảm ơn thân và cành. Mới ban đầu chưa ra hoa, chúng chỉ mang bộ đồ giản dị, thô kệch màu nâu khó chiếm được cảm tình. Ai mà biết được bên trong đó ẩn chứa 1 tình mẫu tử bao la. Suốt mùa đông, thân là người mẹ nhẫn nại, chắt chiu từng ít 1 để nuôi hoa, lá hãy còn bé thơ để rồi khi xuân về bừng nở rực rỡ cùng với 1 sức sống tràn trề. Những ngày Tết, ngắm cây đào, em thầm cảm phục sự tinh tường của bố.
Nhưng thời gian không đợi những bông hoa, thời gian đã mang chị xuân đi mất rồi. Mùa hoa đã qua đi, cành cây chỉ còn lại lá và vài bông nở muộn. Tửng chừng hoa đào rụng đã mang đi sức sống của mùa xuân đọng lại trên dải lụa hồng toàn hoa rụng kín gốc cây. Hoa rụng đi nhưng vẫn muốn cất mình bay trở lại bên mẹ yêu, tiếc nuối những ngày tháng được mẹ chăm chút, còn muốn níu kéo chị xuân lại. Dường như chúng đã biết là không thể, quy luật luôn luôn vậy thôi. Ra đi, chúng chỉ muốn nhắn lại rằng bên trong thân mẹ gầy guộc ấy vẫn rạo rực 1 sức sống. Nhất định mẹ sẽ cho 1 mùa hoa mới, lũ đàn em mới xinh đẹp, khỏe khoắn mang niềm vui đến cho mọi người. Còn bây giờ, tâm hồn, những cáh hoa đã bay theo gió đi khắp nơi, ngao du sơn thủy và rồi sẽ ở lại nơi đâu không biết.
Không như hoa mai mang đến sắc vàng cho người phương Nam, hoa đào từ lâu đã là biểu tượng của Tết Bắc Việt. Màu sắc đỏ thắm của hoa đào đã tô điểm cho mùa xuân, từng dãy phố con đường, từng ngõ nhỏ làng quê, xua tan cái rét của Bắc Việt và mang đén niềm vui, may mắn trong 1 năm mới an khang, thịnh vượng.
Tết, tết, tết, tết đến rồi… Tết, tết, tết, tết đến rồi…
Lời bài hát chào xuân ngân vang trong con xóm nhỏ nhà tôi như báo trước một mùa đào nữa sắp bắt đầu nở rộ trong cái tết se lạnh của miền Bắc. Mùa xuân – mùa của sự sống, mùa của những khát khao và niềm tin. Cây cối thức dậy sau giấc ngủ dài mùa đông, bắt đầu một cuộc sống mới. Và cây đào cũng không phải là một ngoại lệ.
Đào chỉ nở hoa vào mùa xuân ở miền Bắc mà thôi. Tôi không phải người trồng đào nên tôi không biết được quá trình lớn lên của nó. Nhưng nghe anh chị tôi nói thì tôi có thể tưởng tượng ra được hình ảnh một chồi non mới nhú với những chiếc lá bé li ti, xanh mơn mởn với nụ hoa nhỏ xíu như e thẹn, ngượng ngùng, chưa muốn phô sắc đang lớn lên dần dần, biết làm duyên, điệu đà với các loài hoa khác. Cây đào giống như người con gái mới lớn biết làm đỏm, dịu dàng. Cây đào mảnh mai, tinh khiết, thanh thoát với cánh hoa phớt hồng, những cái lá xanh xinh xinh vẫy gọi trước cơn gió mùa xuân thoảng qua se lạnh.
Cây đào trồng khẳng khiu vậy mà lại có sức quyến rũ đến lạ kì. Chả biết bao giờ, nhắc đến mùa xuân là phải nghĩ ngay đến hoa đào và ngược lại, nghĩ đến cành đào là nghĩ đến cái Tết mùa xuân ở miền Bắc. Hai thứ đó đi liền với nhau tạo nên một sự hoà hợp tuyệt diệu giữa trời sắc mùa xuân và nàng tiên áo cánh hoa đào. Hoa đào ẩn trong mình một sức sống mãnh liệt của mùa xuân, của muôn vàn hoa cỏ. Cái sức sống ấy tràn trề trong mỗi nụ hoa, trong từng cánh hoa. Người ta yêu vẻ đẹp tự nhiên của hoa đào, yêu nét tinh khôi trong nghệ thuật trồng cây. Bấy nhiêu trên đã đủ để nói về tình yêu của con người dành cho loài cây này.
Hoa đào là loài hoa tượng trưng cho sự phồn vinh và hạnh phúc của mùa xuân, của niền tin và những khát vọng tuổi trẻ. Tôi rất yêu hoa đào và luôn mong mùa xuân ở lại để hoa đào không tàn phai.