1.Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng
2.Nó là gì của cậu?
- bạn
trong những câu in đậm trên đây những thành phần nào được lược bỏ. Vì sao?
bạn nào trả lời được mình sẽ tick hết nhé!
Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của e về bài ca dao 2 và 3 trong những câu hát than thân
giải thích chọn phối là gì? hãy lấy VD về chọn phối cùng giống và khác giống ?
nêu mục đích chế biến và dự trữ thức ăn cho vật nuôi? ở địa phương em hay dùng những cách nào ? làm ơn giúp mik nha
Làm đoạn văn chứng minh Đề bài : chứng minh rằng nói dối có hại cho bản thân Giúp mình vs mai mình nộp rồi :((
Viết đoạn văn ngắn(khoảng 5-7 câu) tả cảnh quê hương em, trong đó có 2 câu đặc biệt
Lưu ý nhớ gạch dưới câu đặc biệt
Soạn bài Văn bản đề nghị
ĐỪNG VIẾT TRÊN MẠNG
Chỉ ra sự giống nhau và khác nhau của hai bài thơ Rằm tháng giêng và Cảnh khuya
a) tác giả đã thể hiện cảm xúc của mình qua những tưởng tượng, liên tưởng và suy ngẫm về những chi tiết, hình ảnh của bài thơ. Hãy tìm những yếu tố đó trong bài văn dưới đây. b) tác giả đã triển khai các ý trong bài văn như thế nào? “Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa. Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.” Ở một nơi nào đó trên miền rừng núi, đêm đã khuya rồi. Mọi thứ thanh âm hỗn tạp của ban ngày đã lắng lại. Nhưng không phải vì thế mà đêm yên lặng hoàn toàn. Có một thứ âm thanh rù rì từ xa vẳng lại nghe sâu lắng lạ thường, nó trong trẻo như một tiếng hát ru: tiếng suối! Cái tiếng róc rách của nước chảy nghe được vào ban đêm nó mới kỳ diệu làm sao: Tiếng suối trong như tiếng hát xa… Cái trầm lắng của ban đêm đã khiến các giác quan của con người có dịp “đua nhau” hoạt động. Nên từ “nghe xa”, ta đã được “nhìn gần” để thấy được sự huyền ảo của ánh trăng. Thứ ánh sáng dát vàng lung linh lọt qua tán cổ thụ tạo nên những khoảng sáng tối đan xen làm nền cho một bức tranh sống động. Dưới tán cổ thụ, không phải chỉ có sự tương phản sáng tối, nơi ấy còn có những khóm hoa. Màu sắc của hoa ban đêm tuy không rực rỡ lắm, nhưng chúng đã nhuộm màu cho ánh trăng thêm kỳ diệu: Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa… Trăng, cổ thụ và hoa, tuy chỉ là những cái bóng, nhưng chúng không độc lập với nhau mà hòa quyện nhau hư hư thực thực làm ngây ngất con mắt thi nhân. Bức tranh thiên nhiên tuyệt vời ấy sẽ chưa thể hoàn hảo nếu thiếu một chi tiết đặc biệt: con người. Có một người đang ngồi ngắm bức tranh, nhưng người ấy không ở ngoài bức tranh. Người ấy chính là một phần của bức tranh! Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ… Rất may, có một người chưa ngủ đã “nhìn” thấy bức tranh tuyệt tác ấy. Nhưng “người chưa ngủ” không phải vì để ngắm bức tranh, mà vì người ấy còn đang suy tư nỗi nước nhà. Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp ấy là phần thu nhỏ của đất nước mến yêu. Non sông thanh bình hoa lệ thế nhưng còn chưa độc lập. Dân tộc còn đang lao khổ bởi ngoại xâm. Chiến tranh còn đang đe dọa cuộc sống của đồng bào… Thế là từ một cảnh đẹp giản dị, tác giả đã dẫn người đọc đến với tình cảm yêu thương quê hương đất nước dường bao. Bài thơ tứ tuyệt gọn gàng, thi tứ chân phương với ngữ điệu nhẹ nhàng nhưng mang sắc thái của một thi nhân xuất chúng. Nếu không phải là tầm nhìn của một lãnh tụ, không phải là tình cảm của một vĩ nhân, dễ gì có được cảm quan bao quát và thi hứng tinh tế đến nhường ấy.
nêu chủ đề của bài thơ TÌNH DẠ TỨ và HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ
Dùng danh từ với chức năng như đại từ trong từng tình huống sau :
a. Mời ông (bà, bố, mẹ) ăn cơm
b. Đứa em (cháu) đang nghịch đồ của em
c. Nhờ anh (chị) giúp một việc gì đó
d. Em đi đến một nơi xa lạ, muốn hỏi thăm đường đi từ một người không quen (bằng tuổi bố, mẹ)