"Mùa đông năm nay kéo dài hơn mọi năm thì phải, cái lão Mùa Đông lười biếng ấy còn định ngư trụ ở vùng đất mà nàng tiên xuân đang trị vì đến khi nào nữa đây?".
Cây Bàng buông một tiếng thở dài đầy não ruột, cậu khẽ cựa mình trong làn tuyết phủ dày đặc khắp cơ thể mình.
" Ôi, mình nhớ nàng tiên Xuân quá, nhớ mỗi khi cô ấy cười, tiếng cười tựa muôn vàn lời ca của chú chim đang hợp xướng, nhớ bác Mặt Trời ấm áp sưởi ấm cho mình hằng ngày, nhớ mấy bé chim thi nhau nhảy nhót trông rất vui, mình nhớ tất cả mọi thứ mà cô ấy mang lại cho mình.\"- Cây Bàng thầm nhủ.
- Con làm gì mà u sầu thế hả Bàng?
Cây Bàng giật mình, cậu khẽ cúi xuống dưới tán lá. À, thì ra là tiếng của Đất Mẹ. Không một phút chần chừ, cậu nói ngay.
- Đất Mẹ ơi, tại sao lão Mùa Đông lười biếng này chưa đi hả mẹ? Con chán ngấy lão rồi, con nhớ nàng tiên Mùa Xuân quá. Cô ấy làm gì mà vẫn chưa về?
Đất Mẹ khẽ mỉm cười nhân hậu, bà nói:
- Ôi, con trai ngốc nghếch của ta, vậy là con chưa hiểu hết được thiên nhiên này kì diệu như thế nào à?
Bằng một giọng trầm ấp, bà bắt đầu kể:
- Từ rất xa xưa, trong thiên nhiên đã tồn tại 4 mùa: mùa xuân,hạ, thu, đông. Trong khi ba mùa còn lại rất vui tươi, thì mùa đông điềm đạm hẳn. Mùa đông giống như một mùa quây quần bên gia đình, là mùa cuối cùng trong năm, là mùa lưu giữ những kỉ niệm đẹp trong một năm qua...Đối với vạn vật thiên nhiên chúng ta, mùa đông rất có ý nghĩa.
- Như thế nào ạ?- Cây bàng hỏi
- Khi mùa đông đến, các chất dinh dưỡng trong cơ thể của con cũng như các loài cây khác sẽ đưa vào trong các chồi non. Mùa đông là mùa hội tụ tất các những sắc đẹp để chờ đến mùa xuân rồi bừng nở dưới không khí đầy tươi vui ấy.
Con hãy nhìn xung quanh mà xem, con có thấy cái hang xa xa đằng kia không. Trong cái hang kia là một gia đình gấu đang ngủ đông, trông họ ngủ mới say làm sao. Những giấc ngủ cùng với giấc mơ đẹp sẽ đến với họ nhanh thôi.
Bà lại chỉ tiếp:
- Đằng xa kia kìa, con thấy chứ?
- Dạ...
- Đó là gia đình tiều phu đang quây quần bên nồi súp nóng hổi dưới mái nhà vững chắc. Phải, con trai của ta ạ, mùa đông dường như được sinh ra để làm chúng ta sống chậm lại một chút so với các mùa bận rộn và tấp nập trong năm. Nó giúp chúng ta tích lũy được những gì đẹp nhất, để dành đến mùa xuân khoe sắc.
Cây bàng nghe xong và ngẫm nghĩ rất lâu, rồi cậu nói:
- Con đã hiểu ra rồi Mẹ ạ.
Chẳng bao lâu sau, nàng tiên Xuân đã về, mang theo mọi sức sống tràn về vùng đất lạnh lẽo này.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Xuân, Hạ, Thu, Đông lần lượt đến rồi đi trên vùng đất xinh đẹp này. Cây Bàng bây giờ đã lớn và cao hơn trước nhiều. Tuy đã lớn, nhưng cậu vẫn luôn biết rằng mỗi mùa đều rất quan trọng. Bởi chúng luôn góp phần tạo nên muôn vàn sự kì diệu của thiên nhiên.
Bạn cũng vậy, chúng ta đều lớn thêm từng ngày. Hãy trân trọng mọi vật xung quanh chúng ta, hãy để ý đến sự thay đổi kì diệu này của mẹ thiên nhiên và biết đâu, chính bạn cũng đang dần thay đổi từng ngày đấy.