Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Tĩnh , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 1
Số lượng câu trả lời 10
Điểm GP 1
Điểm SP 6

Người theo dõi (1)

Đang theo dõi (1)

Đào Thị An Na

Câu trả lời:

Từ thuở ấu thơ, bè bạn là một phần ko thể thiếu của cuộc đời người. Lúc 5 tuổi, tôi đã tìm ra phần bị thiếu của cuộc đời mk, bạn thân của tôi- Đức. Chắc hẳn từ cái tên bn sẽ nghĩ ngay hẳn đến 1 cậu bạn trai nghịch ngợm nào đó. Nhưng ko, đó là cô bn có cái tên ngộ nghĩnh mà tôi yêu mến nhất.

Thuở bé chúng tôi đã chơi thân với nhau. Lúc hok mẫu giáo, lúc hok lớp 1 và thế là đã nhiều năm trôi qua cho đến tận bây h, khi cả 2 đều đã tròn 13 tuổi. Đức hok giỏi, chăm làm việc nhà, xinh xắn lại còn hòa đồng nên ai cx yêu mến. Mái tóc đen lém lỉnh cắt ngắn để mái bằng kết hợp với khuôn mặt trái xoan có phần bầu bĩnh tạo nên vẻ dịu dàng hiếm có. Nét dịu dàng ko thể trộn lẫn với sự u buồn bởi con mắt to tròn vui tươi, nụ cười có lúm đồng tiền siêu dễ thương của Đức. Làn da ko hẳn là quá trắng, quá mịn màng nhưng lại phù hợp với tiêu chuần cái đẹp của một người con gái VN. Đức đẹ nhất là ở giọng nói, ngọt dịu, êm tai, ai nghe cx thích. Tuy có hơi "nấm lùn" một chút nhưng xét tổng quan cô bạn của tôi vẫn còn thừa đạt tiêu chuẩn lắm.

Đức lúc nào cx vui tính. Vui tính đôi khi khiến người ta bực mk, bực mk r lại muốn cười, cười xong là hết giận. Vui tính là vậy, dễ gần là vậy nhưng Đức lại cx dễ hờn dỗi. Mỗi lần đi hok về, khi 2 đứa tung tăng đèo nhau qua những đoạn đường hoa cỏ, tôi chỉ lơ đãng 1 chút trước câu chuyện của Đức là sẽ phải chuẩn bị tinh thần chịu trận ngay. Nhưng ko sao, 1 người ko thể hoàn hảo, nếu hoàn hảo thì sẽ ko còn là 1 con người nữa r. Chỉ cần vui buồn có nhau sau những giận hờn, chỉ cần tình bạn của chúng tôi mãi mãi có vui có buồn nhưng ko bao h chia lìa là tôi đã mãn nguyện r.

Lúc này, khi đang viết những dòng văn đêm nay miên man nghĩ, tôi thật muốn chạy nhanh đến bên cạnh Đức, nói vs cô bạn yêu quý của tôi rằng: "Đức này, bớt giận hờn đi nhé, nếu ko mk sẽ còn trêu cậu là "nấm lùn" thật lâu nữa đấy!"

Câu trả lời:

Từ xưa đến nay, trg lịch sử dựng nước và giữ nc của nhân dân ta, tinh thần yêu nc luôn sục sôi 1 cách mạnh mẽ. Nó vươn lên, trỗi dậy, thấm nhuần và trở thành tư tưởng nhân văn, truyền thống quý báu của dân tộc VN ta. Và như Bác Hồ đã nói: "Mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần yêu nước lại sôi nổi, nó kết thành 1 làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nc và lũ cướp nc." Để tìm hiểu và cx như hiểu rõ hơn về nhận định này, chúng ta hãy cùng tìm hiểu rõ hơn. Đầu tiên, chúng ta phải hiểu đc sự so sánh độc đáo giữa tinh thần yêu nước với làn sóng mạnh mẽ. Vậy vì sao lại có sự ví von lạ lùng đến thế, tại sao cứ nhất định phải là cơn sóng chứ ko là một ngọn gió thổi cho đất nc sự đổi thay hay ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi chân lý mà mọi người thường nói? Tất cả đã đc c/m qua các cuộc đấu tranh giành độc lập Tổ quốc, những hi sinh xương máu để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ dân tộc VN. Từ thời các Vua Hùng dựng nc, Bà Trưng, Bà Triệu, Lê Lợi hay Quang Trung trg quá khứ thời kỳ PK đến những hi sinh xương máu của bao anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống trg cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp đã góp phần xd đất nc VN dân chủ cộng hòa ngày nay. Những vd đó đã chứng minh đc tinh thần yêu nc của nd ta mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần 1 thế lực tù địch lăm le xâm lược nc ta là tinh thần ấy lại như ngọn sóng tận biển khơi, to lơn, ko j có thể cản phá nổi nhấn chìm hết lũ cướp nc độc ác, lũ bán nc xấu xa.Và cho đến ngày nay, khi xh đang dần đổi mới thì tinh thần đó, nhận định đó của Bác Hồ vẫn còn đc lưu giữ và phát huy 1 cách triệt để.

Câu trả lời:

Nắng tháng 6 oi bức như đổ lửa xuống mặt đường. Rọi qua những hàng cây xanh chiếu những vệt loang lổ màu vàng kim. Ngoài đồng, vọng xa xa là tiếng ve mùa hạ kêu râm ran giữa cái mệt nhọc của trưa hè oi ả.

Cái tiết mùa hạ là vậy, lúc nào cx ề chề nóng nực ko chút sức sống. Nhất là những buổi ban trưa. Dưới gốc khế trong vườn, khi đôi tay người mẹ đã mỏi vì quạt cho con, khi lời ru bà ngọt ngào đã khàn đi vì cái khát thì từ đâu, một đóa, hai đóa, rồi lũ lượt từng đóa mây đen kéo đến che kín cả bầu trời lúc nãy còn trong xanh. Rồi sấm chớp đùng đùng lóe sáng và tí tách, tí tách những giọt mưa rơi xuống mặt đất, thấm sâu vào lòng đất là là những mạch nước trong vắt mà mát lành.

Có người nói mưa rào là mây khóc thầm vì thương nhớ ngày thu mát mẻ. Khóc thầm sao ko khóc một mk mà phải đứng giữa cả bầu trời. Đó là vì mây thương vạn vật, thương cỏ cây. Hận nắng hạ như thiêu như đốt là muôn loài khốn đốn, mệt mỏi. Mưa cứ rơi rơi mãi trong tiếng hả hê của cây lá, rơi trong tiếng ếch reo mừng, rơi cho lúa đang thì con gái trổ những giọt sữa ngọt thơm báo đáp ân tình người nông dân. Mưa li ti, mưa trĩu hạt, tung bọt trắng xóa rồi lại hóa vào nền đất như cách mà nó đến. Nhanh như chưa từng xuất hiện.

Chốc lát, từ phía chân trời, một dải lấp lánh 7 sắc cầu vồng hiện ra, thấp thoáng nụ cười của giọt mưa còn đọng lại.