Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
(Xuân đi, trăm hoa rụng
Xuân đến, trăm hoa tươi
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chơ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai)
1. Phương thức biểu đạt của đoạn văn bản trên là gì?
2. Bốn câu thơ đầu nói lên quy luật nào của cuộc sống và con người?
3. Tâm trạng của tác giả trước những quy luật của cuộc sống tự nhiên và cuộc sống.
4. Câu thơ đầu khẳng định "Xuân đi, trăm hoa rụng", vậy tại sao hai câu cuối lại nói xuân tàn vẫn nở cành mai?
Cảm nhận của anh chị về hình tượng cành mai trong câu thơ cuối?
Bạn nào giải được thì được thưởng GP, SP nhé!
1. PTBĐ: miêu tả, tự sự, biểu cảm.
2. Quy luật cuộc sống con người: thời gian qua đi, ai rồi cũng sẽ rụng răng già nua. Cuộc sống trôi qua thật nhanh
3. Tâm trạng của tác giả: buồn khi đời người cũng giống như nhành hoa mai sớm muộn gì cũng tàn lụi
4. Tre già măng mọc, đời cha ông qua thì đến đời con cháu, cha truyền con cháu, hết thế hệ này còn thế hệ khác. Hoa già rụng thì lại có hoa mới nở ra. Hình tượng cành mai trong câu thơ cuối giống như những thế hệ trẻ về sau, tiếp nối cha ông => con người không bao giờ lụi tàn
1. Miêu tả,tự sự,biểu cảm
2, Thời gian qua đi ,ai r cũng sẽ già nua.Cuộc sống trôi qua thật nhanh
3&4