Tham khảo :
Trong cuộc sống, dù không hề mong muốn, nhưng đôi khi chúng ta phải trải qua những kỉ niệm buồn bã khó quên được. Đó có thể là những lúc chìm trong đau khổ, thất bại, hoặc có thể là những lần té đau không ai đỡ và cũng có thể là nỗi buồn khi mất đi người thân.Lúc đó, rất có thể chúng ta sẽ bỏ cuộc, gục ngã và cảm thấy mình thật yếu đuối. Nhưng khi chúng ta có được niềm tin vào bản thân, ta sẽ tự động đứng lên và nhận ra những ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống.Tôi cũng vậy, trải nghiệm đầy hối hận với những người bạn không tốt đã để lại trong tôi những bài học khó quên.
Vào cuối năm lớp 4, tôi rất thích đi chơi cùng các bạn. Vì thế nên, tôi thường làm bài tập về nhà qua loa, nhanh chóng. Tôi chơi cùng nhóm bạn gồm năm đứa con gái khác nhau về tính cách và ngoại hình, nhưng chúng tôi rất hợp nhau. Đứa cao nhất là tôi, đứa lùn nhất là Trang, đứa béo nhất là Hiền, đứa xinh nhất là Nhi và đứa gầy nhất là Linh.
Chúng tôi thường đi chơi với nhau sau mỗi giờ học. Mỗi đứa đều nhắc cầm thêm tiền để tự mua đồ. Tôi đã nhịn ăn sáng để có tiền theo nhóm bạn. Tôi nghĩ rằng các bạn cũng sẽ chuẩn bị giống tôi. Nhưng không, sau khi ăn, Linh bảo với tôi rằng các bạn đều quên mang tiền hết cả nên nhờ tôi trả hộ. Vì tôn trọng tình bạn bốn năm nên tôi đã trả tiền giúp các bạn hôm đấy. Nhưng rồi dần dần, như một thói quen, lần nào các bạn đều kiếm lí do để nói quên mang tiền và khiến tôi nhịn ăn sáng liên tục để trả. Nhiều lúc nghĩ: “Sao mình ngốc vậy?” nhưng do sợ mất nhóm bạn, sợ bị nói xấu nên tôi tiếp tục nhịn ăn sáng để có tiền khi các bạn ấy muốn đi mua đồ ăn.
Một thời gian sau, tôi bị mẹ phát hiện nhịn ăn sáng. Tôi vô cùng lo lắng, sợ mẹ mắng và đánh. Nhưng khi nghe tôi kể, mẹ ôm tôi vào lòng. Tôi bật khóc. Mẹ an ủi và phân tích cho tôi hiểu mình được ở điều gì và sai trái ở điều gì. Mẹ cho tôi lời khuyên và cách giải quyết. Nghe xong, tôi nhận ra mình đã có những suy nghĩ chưa đúng. Lời khuyên của mẹ đến giờ này tôi vẫn nhớ như in: “bố mẹ luôn là người bạn tốt nhất và đáng tin tưởng nhất của con, luôn yêu thương con. Vì vậy, con hãy chia sẻ những tâm tư tình cảm của bản thân với bố mẹ. Tình bạn chân thành xuất phát từ sự tôn trọng, cảm thông, chia sẻ lẫn nhau giữa con và bạn”.
Tôi hiểu ra mọi chuyện, tôi đã nhận thức được việc làm của tôi không phải là giúp bạn mà lại khiến các bạn trở nên ỷ lại, không tôn trọng mình. Tôi đã nói chuyện thẳng thắn, chân thành với các bạn để có thể tiếp tục là những người bạn của nhau. Tôi cảm thấy rất cảm ơn mẹ vì đã giúp tôi tìm lại chính mình. Vì thế tôi cũng rút ra được là : Những người bạn tốt mới có thể giúp nhau trong cuộc sống và tránh được những thói hư, tật xấu. Muốn có bạn tốt, trước hết con phải là người bạn tốt. Hãy luôn chia sẻ những chuyện vui buồn cho bố mẹ để nhận lại được những lời khuyên kịp thời, hữu ích.
Những ngày được là một học sinh, em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Vui có, buồn có, nhưng ấn tượng sâu sắc nhất với em vẫn là một kỉ niệm đáng xấu hổ hồi đầu năm học.
Em vẫn nhớ rất rõ, hôm đó là một buổi học ngữ văn vào sáng thứ hai đầu tuần. Tối hôm trước, em đã ngủ rất muộn, vì trốn trong chăn đọc quyển truyện yêu thích mà chị hàng xóm cho mượn. Vì quá say sưa, mà em quên luôn giờ phải đi ngủ nên em đã rất buồn ngủ và mệt khi đến trường hôm sau.
Tiết học ngữ văn là tiết đầu tiên của sáng hôm đó, khi cô giáo đang say sưa giảng bài, các bạn thì chăm chú ghi chép. Em lại ngồi lim dim ở góc lớp. Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ đã ru em vào giấc ngủ say. Kết quả, cô giáo đã phát hiện ra một học sinh ngủ quên. Tuy nhiên, thay vì quát mắng, cô đã nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu em, và âu yếm gọi em dậy, cho phép em xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Hành động ấy của cô khiến em cảm thấy tự xấu hổ về mình vô cùng. Tiếng cười khúc khích của các bạn khiến em cúi gầm mặt xuống đất. Nhưng trước ánh mắt dịu dàng của cô, em đã quyết tâm, ngẩng đầu lên xin lỗi cô, rồi đi rửa mặt cho tỉnh táo và trở lại lớp học.
Trải nghiệm ngày hôm đó khiến em còn nhớ mãi đến hôm nay. Từ lúc ấy, em đã luôn sinh hoạt theo đúng thời gian biểu của mình để đảm bảo sức khỏe và thời gian học tập