Thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng vì có cái thú vui nghi gia nghi thất.Nay đã bình rơi trâm gãy , mây tạnh mưa tan , sen rũ trong ao , liễu tàn trước gió ; khóc tuyết bông hoa rụng cuống , kêu xuân cái én lìa đàn , nước thẳm buồm xa , đâu còn có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa.
Câu 1 Đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào? Tác giả là ai ?
Câu 2 Giải thích cụm từ nghi gia nghi nhất trong đoạn trích trên ?
Câu 3 chỉ ra cặp xưng hô trong đoạn trích trên ?
Câu 4 Dựa vào nội dung trên , cùng vói hiểu biết của em về tác phẩm , em hãy viết đoạn văn ngắn từ 10 --> 12 câu nói lên cảm nghĩ của em về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ngày xưa ? Giúp mik với mik cần gấp ạ !!!!