Thầy đề tay run cầm cập, thò tay vào đĩa nọc, rút một con bài.lật ngữa xướng rằng:
- Chi chi!
Quan lớn vỗ tay xuống sập, kêu to:
- Ðây rồi! Thế chứ lại.
Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:
- ù! thông tôm chi chi nảy!
- Ðiếu, mày!...
ẤY, TRONG KHI QUAN LỚN Ù VÁN BÀI TO NHƯ thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước trào lênh láng, xóay thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết, kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết!.
a) Nhân vật “ ngài” có trong đoạn trích là ai? Qua ngôn ngữ đối thoại, em thấy tính cách của nhân vật này ntnt? Nêu nhận xét về mối quan hệ giữa ngôn ngữ và tính cách của nhân vật
b) Truyện kể theo ngôi thứ mấy? Tác dụng của việc lựa chọn ngôi kể đó? Dấu chấm lửng trong câu văn “ Bẩm... quan lớn... đê vỡ mắt rồi!” có tác dụng gì?
c) Dựa vào đoạn trích trên em hãy giải thích nhân đề của văn bản? Tìm ít nhất 2 câu tục ngữ có ý nghĩa trái ngược với nhan đề tác phẩm?
d) Trong khi nhân vật chính trong tác phẩm hả hê vui mừng với ván bài ù to thì cảnh đối lập nào đã xảy ra ? Tác dụng của nghệ thuật tương phản đó?
Nhan đề: Sống hay chết vẫn bỏ mặc nhân dân khốn cùng.