-Xoát xa, buồn tủi khi nhận ra sự giả dối của cô mình.
-Căm giận những cổ tục xưa đã đầy đọa mẹ mình=>muốn xóa bỏ chúng
- Khi nghe những lời thâm độc , giả dối xúc phạm mẹ: cúi đầu không đáp tỉnh táo nhận ra những rắp tâm tanh bẩn của bà cô , nghe em bé thì khóc rằng vì thương mẹ, vì uất ức, lòng căm tức xã hội phong kiến mà cắn , mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi.
- Khi gặp và nằm trong lòng mẹ : Mợ ơi ! là tiếng gọi tha thiết , khát khao tìm mẹ , hàng loạt hành động gấp gáp : đuổi theo , gọi bối rối,thở hồng hộc ,trèo lên xe rúi cả chân và khóc , trong lòng mẹ ngắm kĩ gương mặt mẹ , mơn man sung sướng . Tôi ngồi trên đệm xe thơm tho lạ thường .
⇒⇒ Bé Hồng yêu thương , kính trọng , có niềm tin mãnh liệt vì người mẹ của mình c)
- Qua văn bản trích, em hiểu hồi kí là một thể loại ghi lại những điều còn nhớ sau khi đã trải qua, đã chứng kiến sự việc.
+ Những câu văn mang dấu ấn hồi kí:
- " Cô tôi vẫn cứ tươi cười....lấy nón che " :
- " Từ ngã tư....bế em bé chứ"
==> Thái độ cười rồi hỏi, kể chuyện nhưng đã cố tình khoét sâu hố ngăn cách giữa mẹ và con. Vừa thương mẹ, vừa căn giận người cô. Cảm xúc yêu thương của nhân vật thể hiện rõ qua lời nói của người cô.