Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến
Bèo lục bình mênh mang màu mực tím
Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông...
Ta lớn lên bối rối một sắc hồng
Phượng cứ nở hoài như đếm tuổi
Như chiều nay, một buổi chiều dữ dội
Ta nhận ra mình đang lớn khôn...
Biết ơn những cánh sẻ nâu đã bay đến cánh đồng
Rút những cọng rơm vàng về kết tổ
Đã dạy ta với cánh diều thơ nhỏ
Biết kéo về cả một sắc trời xanh
(Trích "Mặt đường khát vọng" - Nguyễn Khoa Điềm)
1. Tìm những từ ngữ nói lên tâm trạng, cảm xúc của tác giả khi nhớ về quá khứ.
2. Chỉ ra và nêu hiệu quả của việc sử dụng phép tu từ so sánh trong hai dòng thơ:
"Ta lớn lên bối rối một sắc hồng
Phượng cứ nở hoài như đếm tuổi".
1. Xao xuyến, bối rối, nhớ về, biết ơn.
2. Phép so sánh đã làm sinh động cho cách diễn đạt. Ý thơ muốn nói mỗi mùa phượng vĩ nở là người học trò gần thêm với mùa chia tay. Tuy họ được lớn lên, được trưởng thành nhưng cũng dần rời xa mái trường và điều đó khiến nhân vật trữ tình trở nên nhớ nhung, bối rối và luyến tiếc.ư