Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em thức dậy sau một giấc ngủ say nồng. Nhìn ra khung cửa sổ, em thấy bố trồng cây ở khoanh đất sau nhà.
Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang, nó đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Bố cứ làm việc, chăm chú khống ngừng. Hố được đào xong, bố bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt 'cây con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện chặt gốc. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Nhìn bố làm việc, em thầm nghĩ đến ngày cây sinh sôi, nảy nở. Em hình dung khoảng vườn nhỏ này sẽ trở thành một vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em lại càng thương bố hơn. Bố vẫn mải miết làm việc dưới ánh nắng mai hồng, bố cần mẫn tưới nước cho cây như để tiếp thêm sức sống cho cây con khi trở về với đất.
Bố làm xong mọi việc, nhìn lại hàng ngày cây xanh tươi vừa trồng, đối mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả. Vầng trán cao của bố đã lấm tấm mồ hối. Chiếc áo cống nhân bố mặc đang thấm ướt và bám đất bùn non. Có lẽ bố cũng thấm mệt nhưng bố cảm thấy rất hài lòng bởi đã làm xong một cống việc có ích.
Bố làm việc vất vả để cho em được no ấm. Bố là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình em, bố là trụ cột vững vàng chống dỡ mọi phong ba, bão táp để bảo vệ em. Bất chợt, em khẽ cất lên tiếng hát:
Bố, bố là phi thuyền
Cho con bay vào khống gian.
Em nguyện ra sức học tập và rèn luyện dể xứng đáng là con ngoan của bố.
Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em thức dậy sau một giấc ngủ say nồng. Nhìn ra khung cửa sổ, em thấy bố trồng cây ở khoanh đất sau nhà.
Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang, nó đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Bố cứ làm việc, chăm chú khống ngừng. Hố được đào xong, bố bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt 'cây con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện chặt gốc. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Nhìn bố làm việc, em thầm nghĩ đến ngày cây sinh sôi, nảy nở. Em hình dung khoảng vườn nhỏ này sẽ trở thành một vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em lại càng thương bố hơn. Bố vẫn mải miết làm việc dưới ánh nắng mai hồng, bố cần mẫn tưới nước cho cây như để tiếp thêm sức sống cho cây con khi trở về với đất.
Bố làm xong mọi việc, nhìn lại hàng ngày cây xanh tươi vừa trồng, đối mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả. Vầng trán cao của bố đã lấm tấm mồ hối. Chiếc áo cống nhân bố mặc đang thấm ướt và bám đất bùn non. Có lẽ bố cũng thấm mệt nhưng bố cảm thấy rất hài lòng bởi đã làm xong một cống việc có ích.
Bố làm việc vất vả để cho em được no ấm. Bố là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình em, bố là trụ cột vững vàng chống dỡ mọi phong ba, bão táp để bảo vệ em. Bất chợt, em khẽ cất lên tiếng hát:
Bố, bố là phi thuyền
Cho con bay vào khống gian.
Em nguyện ra sức học tập và rèn luyện dể xứng đáng là con ngoan của bố.
Bài làm
Mỗi khi vào nhà ông nội, em vẫn thường chăm chú nhìn ông làm vườn và thích thú với những cử chỉ của ông. Ông nội em năm nay đã 80 tuổi nhưng ông lại rất mê làm vườn, cuốc cỏ, chăm sóc các luống rau còn non và xanh nõn.
Khu vườn của ông bé, nhưng được chăm sóc bởi bàn tay khéo léo của ông nên loại rau nào cũng tươi tốt và xanh mơn mởn. Ngày nào ông không ra vườn là ông không thể chịu được, như thiếu thốn một thứ gì đó trong cuộc sống. Nhiều khi ông vẫn bảo với em rằng “Làm vườn là gia vị của cuộc đời ông lúc về nhà”.Đứa trẻ học lớp 5 như em lúc đó cũng chẳng hiểu câu nói đó có nghĩa là gì, chỉ biết rằng em rất thích ngắm nhìn ông mỗi lần làm vườn.
Ông chuẩn bị xô nước, xả nước thật đầy và xách đi tưới từng gốc rau. Ông bảo nếu dùng vòi phun thì sẽ làm cho những gốc non này bị bật lên, xiêu vẹo, như thế ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của cây rau. Vì thế ông mới tỉ mỉ tưới từng gốc cẩn thận như vậy.
Vườn của ông có nhiều loại rau như :bắp cải, rau cải, rau muống khô, dăm ba cây cà tím và các loại rau khác em không nhớ tên. Mặc dù đã cao tuổi nhưng dáng đi của ông vẫn còn thẳng và linh hoạt lắm, đôi bàn tay khéo léo lật từng lá rau xem có con sâu nào không để bắt. Cứ thế cây nào cũng được ông chăm sóc rất cẩn thận. Những cây rau bị bật rễ, ông lại loay hoay lấy cái cuốc mini bé xíu và vun trồng đất vào gốc để tạo chỗ đứng cho cây.
Nhìn những luống bắp cải to tròn và chắc nịch được ông chăm sóc tỉ mỉ, không có bất kỳ cái lá nào bị sâu bệnh xâm hại. Vì chỉ cần có dấu hiệu là ông kịp thời ngăn chặn lại.
Mỗi lần ông làm vườn, gương mặt ông rất rạng ngời vì ông thích được làm công việc này. Ông bảo rằng được chăm sóc cho những luống rau ông thấy không lãng phí cuộc đời, ông thấy làm được việc có ích cho gia đình cũng như chính bản thân mình.
Về già người ta thường chọn cho mình một công việc giúp cho họ khuây khỏa, và ông em cũng vậy. Làm vườn chính là lựa chọn của ông, và đó là niềm yêu thích của ông.