Em tham khảo:
Phẩm chất :
Họ đều là những người lương thiện
Sô phận:
Là những người bị xã hội thời phong kiến xô đẩy đến đường cùng
Chị dậu :
Có một cái kết không thể nào có thể phan kháng xã hội thời phong kiến
"Chị dậu chạy ra khỏi nhà bà .... trước mắt chị là thời tiết mưa bão ,lãnh lẽo , đen tối... "
Lão Hạc :
Lão thà chết cứ không bán mảnh vườn ấy , lão thà chết còn hơn bán cậu vàng
Cảm nghĩa của em :
Chị Dậu và lão hạc là hai người có phẩm chất tốt đẹp của người nông dân trước cạch mạng
Chị Dậu: Là một mẫu mực vừa gần gũi vừa cao đẹp của người phụ nữ nông thôn Việt Nam thời kì trước cách mạng: Có phẩm chất của người phụ nữ truyền thống, có vẻ đẹp của người phụ nữ hiện đại. Cụ thể:
+ Là một người vợ giàu tình thương: Ân cần chăm sóc người chồng ốm yếu giữa vụ sưu thuế.
+ Là người phụ nữ cứng cỏi, dũng cảm để bảo vệ chồng.
- Lão Hạc: Tiêu biểu cho phẩm chất người nông dân thể hiện ở:
+ Là một lão nông chất phát, hiền lành, nhân hậu (dẫn chứng).
+ Là một lão nông nghèo khổ mà trong sạch, giàu lòng tự trọng (dẫn chứng)
Họ là những hình tượng tiêu biểu cho số phận đau khổ, bi thảm của người nông dân Việt Nam trước cách mạng:
-Chị Dậu: Số phận điêu đứng: Nghèo khổ, bị bóc lột sưu thuế, chồng ốm và có thể bị đánh, bị bắt lại.
-Lão Hạc: Số phận đau khổ, bi thảm: Nhà nghèo, vợ chết sớm, con trai bỏ làng đi làm phu cao su, thui thủi sống cô đơn một mình; tai hoạ dồn dập, đau khổ vì bán cậu vàng; tạo được món nào ăn món nấy, cuối cùng ăn bả chó để tự tử.
=> Cả hai tác giả cùng đồng cảm . phê phán và lên án xh úc bấy giờ . Và cx chính cái xhđó đã đưa đẩy từ những người hiền lành thành nx người không nào có thể thoát dc cảnh bần hàn , tuyệt vọng ấy
Tuy vậy, mỗi nhà văn cũng có cách nhìn riêng: Ngô Tất Tố có thiên hướng nhìn người nông dân trên góc độ đấu tranh giai cấp, còn Nam Cao chủ yếu đi sâu vào phản ánh sự thức tỉnh trong nhận thức về nhân cách một con người… Nam Cao đi sâu vào thế giới tâm lý của nhân vật, còn Ngô Tất Tố chủ yếu miêu tả nhân vật qua hành động để bộc lộ phẩm chất…