* Bánh trôi nước:
Nội dung: Bài thơ vừa miêu tả hình ảnh cái bánh trôi nước vừa trắng, vừa tròn, khi sống thì chìm, chín thì nổi. Dù sao, bánh vẫn giữ chất lượng tốt. Qua phép ẩn dụ, bài thơ còn miêu tả về người phụ nữ xã hội phong kiến xinh đẹp nhưng không tự chủ được bản thân, phải lệ thuộc hoàn toàn vào lễ giáo phong kiến. Bài thơ là một lời tự hào về vẻ đẹp người phụ nữ nhưng cũng là một lời đồng cảm, xót thương cho số phận người phụ nữ..
Nghệ thuật :
- Ẩn dụ: mượn hình ảnh bánh trôi nước để nói về thân phận của những người con gái tài hoa, xinh đẹp trong xã hội xưa mà số phận lênh đênhm trôi nổi, bị phụ thuộc trong tay kẻ khác.
- Sử dụng thành ngữ"bảy nổi ba chìm" để nói về cuộc đời đầy long đong lận đận, lên thác xuống ghềnh của những kiếp hồng nhan bạc phận xưa.
- Điệp từ "vừa" trong câu "thân em vừa trắng lại vừa trong" nhằm nhấn mạnh cái tài, cái sắc của người phụ nữ xưa.
* Bài ca côn sơn:
- Nội dung: Bức tranh cảnh vật làng quê trầm lặng mà ko đìu hiu. Thiên nhiên và con người hòa quyện một cách nên thơ. Qua đó, ta thấy cái nhìn "vãn vọng" của vị vua thi sĩ có tâm hồn gắn bó máu thịt vs cuộc sống bình dị...
- Nghệ thuật:
+ Kết hợp điệp ngữ và tiểu đối sáng tạo.
+ Nhịp thơ êm ái, hài hòa.
bánh trôi nước:Nội dung: Bài thơ vừa miêu tả hình ảnh cái bánh trôi nước vừa trắng, vừa tròn, khi sống thì chìm, chín thì nổi. Dù sao, bánh vẫn giữ chất lượng tốt. Qua phép ẩn dụ, bài thơ còn miêu tả về người phụ nữ xã hội phong kiến xinh đẹp nhưng không tự chủ được bản thân, phải lệ thuộc hoàn toàn vào lễ giáo phong kiến. Bài thơ là một lời tự hào về vẻ đẹp người phụ nữ nhưng cũng là một lời đồng cảm, xót thương cho số phận người phụ nữ..
Nghệ thuật :
- Ẩn dụ: mượn hình ảnh bánh trôi nước để nói về thân phận của những người con gái tài hoa, xinh đẹp trong xã hội xưa mà số phận lênh đênhm trôi nổi, bị phụ thuộc trong tay kẻ khác.
- Sử dụng thành ngữ"bảy nổi ba chìm" để nói về cuộc đời đầy long đong lận đận, lên thác xuống ghềnh của những kiếp hồng nhan bạc phận xưa.
- Điệp từ "vừa" trong câu "thân em vừa trắng lại vừa trong" nhằm nhấn mạnh cái tài, cái sắc của người phụ nữ xưa.
bài ca côn sơn:
– Âm thanh: tiếng suối chảy rì rầm -> âm thanh nghe rất nhẹ nhàng và êm đềm. Và tiếng suối ấy được nhà thơ so sánh với tiếng đàn cầm -> đây là một so sánh hết sức hay.
– Côn Sơn có đá rêu phơi -> màu xanh rêu gợi lên sự mộc mạc cổ kính.
– Tác giả bắt đầu di chuyển điểm nhìn từ suối đến ghềnh. Trong ghềnh có những cây thông mọc như nêm -> nghệ thuật so sánh -> nhấn mạnh vào sự dày đặc của cây thông có trong ghềnh.
– Thông nhiều nên cho rất nhiều bóng mát.
– Vào sâu thêm trong rừng có bóng trúc râm là một nơi lý tưởng để ngâm thơ và hóng mát.