"Cuộc sống là những nốt nhạc thăng trầm rộng thênh thang, lúc dâng tràn, khi tan biến rồi lại chìm sâu vào không gian." Dòng đời chẳng trôi lặng lẽ những sẽ chẳng bao giờ êm đềm. Đường đời vốn nhiều chông gai chứ không hề bằng phẳng, dẫu co khó khăn đến mấy, vẫn phải cố gắng vượt qua. Dù đôi bàn chân có rỉ máu, dù có nhiều lần vấp ngã. Những lúc gặp khó khăn, chướng ngại, đôi khi tất cả những gì cần thay đổi chỉ là góc nhìn. Hãy nhìn vườn bách thú 1 cách tích cực và để nỗi nhớ đại ngàn hoang vu lùi vào dĩ vãng, trở thành 1 kỉ niệm đẹp mỗi khi nhớ về. Tuy thể xác không thể thoát ra khỏi cũi sắt nhưng hãy cứ để cho linh hồn bay xa, tận hưởng được sự tự do mà ngày qua ngày ngươi (từ này có đc ko nhỉ??) khao khát. Hãy giải phóng sự bế tắc, uất hận ra khỏi linh hồn, quá khứ sẽ không còn là nỗi nhớ da diết xé lòng.
(Như này chắc là được ^^!)