họ thật đáng thương, tội nghiệp và thật xót xa cho họ. Khi chiến tranh chưa xảy ra, họ là nhũng tên An na mít, những tên" da đen" bẩn thỉu, bị đối xử tệ bạc và bị coi thường. Vậy mà khi xảy ra chiến tranh họ được coi là "những đứa con yêu" của Tổ quốc, được tâng lên 1 tầm cao mới và họ f trả giá đắt cho việc này. Họ f bỏ xác ở chiến trường, xa lìa vợ con, những người ở hậu phương thì cx hít f thuốc súng mà chết. Họ đã hi sinh cho Tổ quốc, vậy mà khi họ thắng trận, khi họ thành anh hùng, đáng lẽ ra họ đc nhận thù lao của họ thì họ lại chợt trở lại là những tên An na mít, những tên" da đen" bẩn thỉu. Quả là tráo trợn, thử hỏi công bằng nó ở đâu?