DÀN BÀI
Mở bài:
- Giới thiệu thầy (cô) giáo mà em yêu mến.
Thân bài:
-Kể về hình dáng: tuổi, vóc dáng, khuôn mặt, cách ăn mặc,….
-Tính tình của thầy (cô).
-Cách cử xử với làng xóm, đồng nghiệp, với phụ huynh, học sinh,…
-Điều em quí mến.
Kết bài:
Nêu cảm nghĩ của em về thầy (cô).
Bài làm
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”
Mở bài: - Giới thiệu qua về thầy / cô giáo mà em sắp kể. - Kể lại hoàn cảnh và ấn tượng khiến em kính trọng và quý mến cô / thầy giáo. Thân bài: - Miêu tả đôi nét về thầy / cô giáo mà em quý mến. Nên tả những nét độc đáo và ấn tượng của thầy / cô giáo. - Kể về tính tình, tính cách của thầy / cô giáo. - Kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em và thầy / cô giáo đó là gì? - Nay đã lên lớp 6, tình cảm của em đối với thầy / cô giáo đó ra sao? Kết bài: Nêu ra sự kính trọng và yêu mến khi không còn được học với thầy / cô giáo và em sẽ phấn đấu trong việc học tập để không phụ lòng thầy / cô.
" Lúc ở nhà mẹ cx là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ,là hai cô giáo
Mẹ và cô,như hai mẹ hiền..."
Mỗi khi nghe đến câu thơ này em lại nhớ đến người cô giáo đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất: Cô Phạm Thị Hồng Giang.
Cô năm nay đã ngoài 40 tuổi rồi nhưng trông cô vẫn còn rất trẻ,khỏe.Cô có dáng người mảnh mai,cao gầy nhờ những buổi luyện tập thể dục mỗi sáng.Nước da cô trắng đều như trứng gà bóc.Nổi bật trên gương mặt trái xoan của cô là đôi mắt sáng long lanh ẩn dưới cặp lông mày lá liễu lúc nào cx nhìn chúng em = một ánh mắt trìu mến yêu thương nhưng đôi lúc lại rất nghiêm khắc.Mái tóc cô dài ngang lưng đen mượt lúc nào cx được cặp lên gọn gàng nhờ một chiếc nơ đỏ xinh xắn.Cái mũi dọc dừa càng toát lên vẻ đẹp thanh lịch của cô.Đôi môi cô màu đỏ hồng nhìn như cô vừa mới đánh lên 1 lớp son mỏng.Hằng ngày,khi ở trường,cô mặc một bộ áo váy công sở kết hợp vs đôi giày đen bóng trông cô thật tao nhã,lich sự.Cô luôn dành tình yêu thương cho các bạn học sinh thân yêu.Khi bạn nào hỏi bài khó,cô luôn đứng bên cạnh bạn,giảng bài từng li từng tí để bạn ấy hiểu mới thôi.Khi bạn nào mắc lỗi sai,cô không phạt mà chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng để bạn ấy hiểu ra và tự sửa lại lỗi sai của mình.Thỉnh thoảng ,cô còn giao thêm bài nâng cao về cho các bạn học sinh hok khá,giỏi để các bạn có thể nâng cao kiến thức của các bạn.Cô còn luôn luôn lắng nghe nhưngc cách dạy tốt,bài giảng hay để dạy cho chúng em.Em nhớ có lần ,em bị ngã sứt chân,cô liền đỡ em vào phòng y tế rửa = thuốc sát trùng rồi băng lại = băng keo cá nhân cho em mau lành.Cô còn nói:"Lần sau em hãy cẩn thận đừng để như ngày hôm nay nữa nhé!"
Cô Giang ơi,dù có mãi đi xa,em vẫn luôn nhớ mãi về cô,nhớ mãi về ngôi trường Tiểu học Tiền Phong này.Em hứa sẽ cố gắng hok thật giỏi để luôn xứng đáng là học trò giỏ của cô.
Chúc bạn hok thật tốt nhé!Đã lâu rồi từ ngày tôi xa quê hương lên thành phố để tiếp tục việc học của mình tôi mới có dịp gặp lại thầy.
Thầy vẫn vậy, vẫn cái nét đơn sơ giản dị không có gì thay đổi. Nhớ lại lúc trước ở quê tôi, việc có con đậu được vào đại học là niềm vinh hạnh không gì tả nỗi đối với người ấy và gia đình họ. Vì vậy ba mẹ luôn khuyên chúng tôi phải cố gắng học tập, cũng chính vì điều đó việc thi đậu vào khối A đối với tôi đã bắt đầu trở thành 1 mơ ước. Nhưng hỡi ôi, để thi được vào khối A thì phải chuyên toán, lý, hoá. Mà môn lý và hoá tôi học rất tốt, chỉ riêng môn toán, do ham chơi mà tôi đã bị mất căn bản từ khi lên lớp 6.
Thật khó để ước mơ đó trở thành sự thật. Bước vào lớp 8, thầy được phân công dạy môn toán cho lớp tôi. Ngay từ buổi đầu nhận lớp, bản thân tôi đã cảm nhận được cái nét giản dị ở nơi thầy. Thầy mặc một cái áo đã bạc cả hai vai, tóc thầy đã ngả dần sang màu trắng, ở cái tuổi người ta có thể gọi là xế chiều của đời người. Nhưng ngày nào cũng vậy, mỗi lần thầy lên lớp, điều đầu tiên chúng tôi thấy được là một nụ cười trên gương mặt thầy, một nụ cười của sự hạnh phúc, thầy không giống như những người khác, không để tuổi già lấy đi cái khuôn mặt tươi trẻ và đầy sức sống ấy. Thầy ân cần dạy bảo chúng tôi một cách tận tình như một người cha đang dạy những đứa con của mình. Chính nhờ những tính cách đó của thầy mà khiến tôi không còn rụt rè và cảm thấy yêu những con số hơn. Tôi mạnh dạn hỏi thầy những kiến thức cũ mà tôi đã quên hết, không còn lưu lại một tí gì trong trí nhớ. Thầy nhìn tôi và mỉm cười, thầy không chỉ giảng riêng cho mình tôi, mà thầy còn giảng cho cả lớp bằng những cách rất hay mà cho mãi đến giờ này chúng tôi không sao quên được. Và thật đáng ngạc nhiên khi điểm tổng kết môn toán của tôi ở những lớp dưới chỉ khoảng 6.4 vậy mà bây giờ tôi đã được 8.5 môn toán. Thật đáng khích lệ đúng không? Khi tôi sắp sửa bước vào kì thi đại học, tôi cảm thấy rất tự tin vì đã có một kiến thức vững vàng, tôi muốn cảm ơn thầy rất nhiều vì chính thầy đã mang lại cho tôi sự tự tin đó.
Giờ đây tuy ở xa quê, nhưng tôi tin chắc một điều rằng ở quê nhà thầy vẫn đang đứng trên bục giảng và dạy tận tình cho những đứa học trò như tôi. Và trên mặt vẫn với một nụ cười giản dị mà đầy sức sống. Thầy ơi! Em xin cảm ơn thầy....
Năm nay em đã học lớp 5 rồi.Trong 5 năm vừa qua giáo viên nào cũng tốt.Nhưng để lại ấn tượng sâu sắc với em nhất là cô Nguyễn Thị Ngọc Điệp cô giáo lớp 5 của em
Cô có một mái đóc dài,mượt và đen nhánh.Đôi mắt cô to tròn và đen lay láy.Môi cô đỏ hồng.Cô có một giọng nói ngọt ngào.Nhờ giọng nói ngọt ngào của cô mà em và các bạn có theẻ say mê lắng nghe khi cô giảng bài và có thể dễ dàng hiểu bài hơn.Cô có dáng cao.Cô luôn nghiêm khắc với học sinh .Nhưng cô cũng là người dịu dàng .Cô cũng rất vui tính.Cô rất tốt bụng với đồng nghiệp của mình.Khi học sinh làm gì sai thì cô la và đôi lúc nếu là chuyện lớn thì cô gọi điện báo phụ huynh hoặc gặp trực tiếp phụ huynh.Ngoài ra cô còn liên lạc với phụ huynh qua sổ liên lạc.
Em rất yêu quý cô.Cô là giáo viên giỏi và là người rất tốt bụng.Em hứa sẽ học thật tốt để không phụ lòng cô đã dạy dỗ em