Thế là chỉ còn hai mẹ con tôi ở lại nơi nắng bỏng cát trong này. Tôi hết dắt mẹ đi tìm nơi mát mẻ, lại mò mẫm đi kiếm mồi. Đêm đêm, khi gió gợn hiu hiu, tôi nhỏ bé một thân một mình ra đồng xúc tép, xúc cá. Đôi chân khẳng khiu của tôi vốn đã dài, giờ càng dài thêm ra vì lặn lội. Trên đồng nẻ, dưới ao khô, cua cá chết gần hết. Mặt sông chỉ còn xăm xắp, xơ xác rong bèo. Bắt được con mồi nào, tôi cũng ngậm vào miệng để phần mẹ. Ngày này tiếp ngày nọ, đêm nay rồi đêm nữa, tôi cứ dùng miệng làm cái túi đựng thức ăn nuôi mẹ qua trọn mùa hè sang mùa thu.
Lòng hiếu thảo của tôi đã làm cho tất cả các chú Bồ Nông khác cảm phục và noi theo.
Đúng 0
Bình luận (0)