"Hồ Chủ tịch là người Việt Nam, Việt Nam hơn người Việt Nam nào hết. Ngót ba mươi năm, bôn tẩu bốn phương trời, Người vẫn giữ thuần tuý phong độ, ngôn ngữ, tính tình của một người Việt Nam. Ngôn ngữ của Người phong phú, ý vị như ngôn ngữ của người dân quê Việt Nam; Người khéo dùng tục ngữ, hay nói ví, thường có lối châm biếm kín đáo và thú vị. Làm thơ, Người thích lối ca dao vì ca dao là Việt Nam cũng như núi Trường Sơn, hồ Hoàn Kiếm hay Đồng Tháp Mười vậy. Mấy mươi năm xa cách quê hương, Người không quên mùi vị những thức ăn đặc biệt Việt Nam như cà muối, dưa chua, tương ớt, và ngày thường bây giờ, Người vẫn ưa thích những thứ ấy. Ngay sau khi về nước, gặp Tết, Người không quên mừng tuổi đồng bào hàng xóm và quà bánh cho trẻ em, tuy chỉ có mấy đồng xu, nhưng cũng bọc giấy hồng đơn cẩn thận, tiêm tất. Bình sinh như thế, đứng địa vị Chủ tịch Chính phủ kháng chiến kêu gọi quốc dân, Người dùng những lời nói thống thiết đi sâu vào tâm hồn Việt Nam: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước thì thương nhau cùng."
1. Cho biết phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
2. Chỉ ra luận điểm trong văn bản trên?
3. Luận điểm trên được làm sáng tỏ bằng những luận cứ nào? (Nêu ngắn gọn các luận cứ)
4. Em hãy đặt tên cho đoạn trích trên.
5. Tìm và cho biết tác dụng của một biện pháp nghệ thuật có trong đoạn trích trên.
6. Tìm và cho biết ý nghĩa của câu tục ngữ có trong đoạn trích trên.
a, Phương thức biểu đạt: nghị luận
b. Luận điểm: Hồ Chủ tịch là người Việt Nam, Việt Nam hơn người Việt Nam nào hết.
c. Luận cứ:
- ngôn ngữ
- mùi vị thức ăn
- tình cảm với đồng bào
4. Hồ Chủ tịch - con người Việt Nam đẹp nhất
5. Liệt kê
6. Nhiễu điều phủ lấy giá gương - Người trong một nước phải thương nhau cùng
=> Thể hiện đạo lí sống yêu thương, đoàn kết của dân tộc.