- Hình tượng Lor-ca được khắc họa thông qua:
+ Tiếng đàn bọt nước: tượng trưng cho cái đẹp mỏng manh, dễ tan biến cũng giống như cuộc đời của Lor-ca với số phận ngắn ngủi, mong manh.
+ Hình ảnh: “Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt”, biểu tượng người anh hùng Lor-ca đơn độc, dũng cảm trên con đường đấu tranh cho cách tân nghệ thuật và dân chủ
+ Nghệ thuật đối: Tây Ban Nha hát nghêu ngao đại diện cho khát vọng tự do. Đối lập với hình ảnh “áo choàng bê bết đỏ”, biểu trưng cho sự tàn bạo, độc tài của phát xít.
+ Biện pháp so sánh tiếng đàn – cỏ mọc hoang: Tiếng đàn trở thành biểu tượng của tâm hồn Lor-ca, trái tim Lor-ca. Lor-ca đã chết nhưng dư âm vang vọng của cuộc đời ông thì còn mãi cũng giống như đám cỏ hoang, không bao giờ triệt tiêu.
+ Từ “ném” lặp lại hai lần, thể hiện Lor-ca chấp nhận định mệnh đến với mình, ném trái tim để được tái sinh mạnh mẽ, để thế hệ sau tiếp tục cách tân. Dó chính là chất bi tráng, dũng mãnh của Lor-ca.
- Thanh Thảo mang một lòng hối tiếc, niềm xót thương mãnh liệt cùng lòng ngưỡng mộ trước nhân cách cao đẹp của Lor-ca. Có thể nói, ông chính là hiện thân của nghệ thuật cao cả.